Thơ Tám Chữ Về Mùa Xuân

Ngày tết,hay thời điểm mùa xuân lúc giao mùa là thời gian ý nghĩa sâu sắc nhất trong năm.Thời gian nhằm mọi người thân trong gia đình trong trong gia đình dù lưu lạc nơi đâu, thành công hay thua kém cũng lâm thời gác lại về bên mái ấm gia đình và mừng đón một năm mới .Hôm nay hãy thuộc teenypizza.comrum điểm qua những bài xích thơ về ngày đầu năm mới và ngày xuân hay duy nhất thôi như thế nào !

Bạn đang xem: Thơ tám chữ về mùa xuân

Bừng tỉnh giấc, đất trời yên ổn ả quá!Gió mơn man rắc dịu hạt mưa xuânQua đêm lạnh, cành non khoe lộc mớiMạn hồ tây trong trẻo tiếng chuông ngânPhố xá không nguôi mọi tuần nắng lửaMây vẫn ngổn ngang che tắt hơi vòm xanhTưởng hương sắc sẽ tan vào giông tốĐể khoác cây khô, rụng lá, trơ cànhHà Nội đón xuân về, ta chạm mặt lạiRất nhiều hoa, vơi ngọt giờ yêu thươngBồi hồi nghe nhịp tim mình say đắmGửi nỗi niềm share với muôn phương​
Có lẽ thủ đô hà nội là là tp hợp độc nhất vô nhị với ngày đầu năm mới Việt.Không chỉ cũng chính vì nơi thành phố hà nội mang vẻ cổ điển và nét riêng của phong tục Việt Nam.Mà là cảm giác thân nằm trong nơi tp. Hà nội phố mặc dù một lần ghé thăm cũng ngỡ như thể nhà,những cơn mưa xuân,những ông đồ vật già ,hay dòng bạn vội vã chiều 30 tết cũng đầy đủ là nên cảnh sắc xuân hân hoan.Thơ 8 chữ giỏi về Ngày đầu năm mới ,Mùa Xuân 2:Đâu phải ngày xuân nào cũng tết
Bé thơ ơi, chờ ai em ngồi khóc?Phố đông người, không tồn tại một người quenEm dụi mắt chờ mùa xuân vào TếtCho và ngọt ngào vừa đủ mặn môi em.Cỏ cây còn mửa nao vậy áo mớiThì em cũng biết mơ ước, đua đòiTay so đo vạt áo sờn nhì phíaChe bi hùng chưa cạnh bên một góc lẻ loi!Đâu có ai gặp gỡ và hẹn hò mà em đợiÁo mới, bánh xoàn nào đề nghị của emĐám đông gấp rút giục nhau chào TếtEm biết chào ai phố xá không quen?Mùa xuân tượng hình bên trên cành lộc biếcNhững chồi non khoe sắc diệu kỳEm đếm tuổi em trên từng chiếc láCòn xanh nhưng đâu bao gồm bóng xuân thì…​
Tuổi thơ có lẽ rằng vui tốt nhất là dịp nghỉ lễ hội tết khi gia đình sum vầy các em nhỏ tuổi thì cảm nhận sự yêu thương gấp rất nhiều lần ngày hay ,bởi vị lẽ vậy chẳng đứa trẻ nào nhưng không mong Tết mang đến Xuân về nhưng dần dần niềm vui ấy sẽ bắt buộc mờ sẽ có lúc chẳng muốn đợi nữa sẽ có lúc mùa vẫn mặc dù vậy xung quanh cảnh thiết bị con fan đã dần biến đổi Thơ 8 chữ về Ngày đầu năm hay nhất 3:Lạc ngày xuân tuổi nhỏ

Nắng ngoài nội trôi về trong mắt nhỏEm mùa xuân đôi cánh mỏng manh ôm trờiBước chim sẻ tung tăng bờ tóc cỏTay sương mù ve vuốt gió trên môiChiều ngày qua mùa đông vừa tạ thếTiễn ma đi dăm loại lá rơi buồnEm ngồi hát môi hồng thơm giờ đồng hồ mẹĐiệu tình khúc nhen cấp lửa tâm hồnAnh quay trở về nhìn quê hương đổi mớiPhù sa yêu bồi sông ghi nhớ bây giờVen đồi đó xa xưa anh vẫn tớiĐuổi chuồn chuồn cùng bắt bướm ngây thơLối mòn ơi, xin hôn làn nắng nóng ấmTuổi mười cha mười tư của anh đâyTiếng mẹ chảy như trăng kim cương tháng támGiọng ru bi ai âm hưởng tới hôm nayBờ cỏ mượt cùng bạn bè vui sốngNhững trời xanh mây white với sân chùaXuân mười sáu nắng khô hanh vờn áo mộngƯớt mái đầu trang điểm chuỗi hoa mưaVườn đáng nhớ anh trở lại thăm một buổiCây hồn xanh lá ghi nhớ rụng quanh ràoGió thời đại phút này không thấy thổiMà mùa xuân tuổi bé dại lạc phương nao?​
Bài thơ lột tả được rõ rệt sắc trời thời gian giao mùa chuyển mình mau lẹ của vạn vật thiên nhiên cùng với cảm hứng khi tận hưởng ngày xuân lúc trưởng thành và cứng cáp thật khác nhau so cùng với ngày thơ bé dần cảm giác được tuổi thơ ùa về khi mùa xuân đến vì ký ức ngày bé nhỏ đối với mùa xuân là quá quánh biệt.
Mai anh đi ghi nhớ mang ngày xuân theoĐể vui hơn khoảng chừng trời vị trí ấyChỉ xin chút an toàn ở lạiChút và ngọt ngào còn sót nghỉ ngơi trong timMai anh đi khoảng cách sẽ dài thêmCon dốc vắng loại hoa đá quý vẫn nởNhững bước đi lạc chủng loại trong nỗi nhớTím chân trời, bàng bạc bẽo một màu mâyTình yêu như thế nào thiếu vắng một vòng tayVà niềm hạnh phúc một người làm thế nào đếnCon sông nhỏ tuổi không thể đưa ra biểnMối tình xanh cũng đá quý võ cơ mà thôiNhững chiều sương giăng mờ phía kia đồiNhững sản phẩm cây teo ro vào gió lộngNgoài thềm hoa úa đá quý từng cánh mỏngEm thấy đời hiu quạnh chính vì đâu?...Mai anh đi thôi mình chia tay nhauMùa xuân cũng theo ông về chỗ ấy!​
Mùa xuân đên tất nhiên các hai bạn sẽ thêm đung nóng và trân trọng tình yêu rộng khi đã cùng nhau trải qua một năm lâu năm nữa được với mọi người trong nhà trên chặng đường về bình thường một đơn vị ,thế nhưng sẽ sở hữu được những đôi bạn vì ngày xuân đến mà chia tay nhau dăm bố ngày chính vì vậy sẽ khó tránh khỏi phần lớn ngày ai oán vu vơ trong tâm nặng trĩu vai trung phong sựThơ 8 chữ tuyệt về đầu năm mới 5: chia tay mùa xuân

Anh nhờ cất hộ lại nụ hôn ngủ vùi trong cỏEm chết thật xa rồi buổi ấy giêng haiChỉ sót lại thoáng trung bình xuân muộn nởBiếc thắt lòng câu hát dỗi hờn aiChia tay nhé mùa xuân không nói trướcCuối con đường mùa hạ đứng trầm tưPhượng đốt lửa trong mắt fan day dứtVe giăng bi lụy giăng kín đáo mảnh tình xưaChia tay nhé ngày xuân không hứa hẹn ướcTa - gã đắm đuối tình xuôi ngược thời gianTóc chấm bạc tình mới hay mình tấn công mấtDấu thiên đường chỉ từ lại tro thanBao nhiêu nắng cũng ko vừa buốt giáMùa hạ ơi mến nhớ đến khôn cùngBao nhiêu gió nhằm ta về hoá đáNgẩn ngơ quan sát hoa rụng tím triền sông...Không quên được nhưng làm sao nỡ tráchPhút giao mùa oà nghẹn tiếng phân chia lyNhư ánh chớp ngang trời còn chưa kịp hỏiĐã em về tiễn đưa bước xuân điVời vợi thế làm sao anh đậy hếtNhững vui bi đát bất bất chợt hoá mồ côiDịu ngọt đấy bây giờ thành cay nghiệtHoá sắc đẹp trời mùa hè cháy không nguôi..​
Sắc xuân dù vui vẻ mang lại cỡ nào thì cũng không có tác dụng những cặp đôi bạn trẻ chia xa bớt âu sầu có chăng mùa xuân chỉ khiến cho đó là lần chia ly đáng ghi nhớ một lốt mốc để đến lúc mùa đi qua phố tuy thế lòng tưởng như thành phố không tồn tại một mùa như thế nào cả bởi xa em xa tuyến đường ấy.chỉ là một màu ảm đạm không nhận ra sắc trời sẽ thay đổi sang xuân ,Và tất cả một người con trai sẽ trầm bốn ở mãi nơi Mùa Hạ của năm ấy chỗ mà anh đã có emTuyển tập những bài thơ 8 chữ hay tốt nhất về Mùa Xuân, ngày đầu năm 6:Đám cưới Mùa Xuân

Ngày ửng hồng sau màn sương gấm mỏng,Nắng dát tiến thưởng trên bến bãi cỏ non xanh.Dịp ước xa lồng bóng nước long lanh,Đàn cò trắng giăng hàng cất cánh phấp phới.Trên cành cây, chợt một nhỏ chim gọiLũ fan đi lí nhí một hàng đenTrên nhỏ đường cát trắng xóa cỏ lam viềnHọ rảnh rỗi tiến theo hướng gió thổi,Dưới khung trời trong veo không mảy bụi,Giữa cánh đồng phơn phớt tựa màu sắc nhung.Một các cụ râu tóc trắng như bông,Mặc áo đỏ, ráng hương đi trước đám.Dăm sáu vậy áo mền bông đỏ sẫm,Quần nâu hồng, chống gậy bước theo sau.Hàng ô đen rảnh rỗi tiến lên sau.Kế các chiếc mâm đồng đậy lụa đỏ.Bọn trai tơ khía cạnh mày coi hớn hở,Quần lụa chùng, nón dứa áo sa huê.Một vài bà tao nhã kiểu nhà quê,Đầu nón nghệ, tay gắng khăn mặt đỏ.Bà lão cúi lom khom mặt cháu nhỏ,Túi đựng trầu chằm chằm giữ trong tay.Thằng nhỏ xíu em người mẹ ẵm, má hây hây,Đầu cạo nhẵn, áo vàng, quần nâu sẫm.Cô bé nhỏ để cút chè người xẫm mẫm,Đi theo chị váy lĩnh, dép quai cong.Một chị sen đầu đội mẫu khăn hồng,Đặt bên trên cái cỗ áo da đen bóng lộng.Người cô dâu lúc này coi choáng lộn.Vành khuyên vàng, áo mớ, nón quai thao.Các con bạn bằng tuổi cũng xinh sao,Hai má thắm, ngây thơ chú ý trời biếc.Dăm bảy cô tủ mình một trong những chiếcÁo đồng lầm, yếm đỏ, thắt sườn lưng xanh.Một lúc sau đi tới nơi vòng quanh,Nếp miếu trắng in hình bên trên trời thắm,Thì cả lũ dần đần độn cùng mệnh chung lẩnSau trái đồi lấp lánh lung linh ánh sương ngân.Chỉ còn nghe văng vẳng giờ chim xuânCa ánh ỏi trên cành xanh vệ sinh nắng.​
Còn gì xuất xắc hơn lúc chon mùa xuân là mùa cưới ,niềm vui sẽ được nhân song trong quang cảnh mùa xuân tươi đẹp nhất hòa thuộc sắc trời ngát xanh vẫn là đáng nhớ đáng nhớ để lại ấn tượng mốc đặc biệt quan trọng trong cuộc đờiThơ 8 chữ về ngày xuân hay duy nhất 7:Cây của Mùa Xuân,lá của Mùa Đông

Trưa đi chôn: ngày hôm qua và lá héoCây của mùa xuân, lá của mùa đôngĐi khôn xiết lặng, sợ tứ bề nắng và nóng khócCây của mùa xuân, lá của mùa đôngĐừng ghi lại! Ngày ơi, đừng ghi lạiNhững bông huệ và phần nhiều lần rơiNhững nỗi nhớ về đông như bạn hữu gióNhững bông huệ và đầy đủ lần rơi…Hình như nhẵn anh rụng từ bỏ tán láHình như từng nhát chổi rất đauTrưa đi chôn: ngày hôm qua và lá héoCây của mùa xuân, lá của mùa đông​
Bài thơ là sự việc khắc họa rõ nét về tứ mùa trong năm,khắc họa thiên nhiên hùng vĩ đã thay đổi theo từng mùa từng cảnh vật thiên nhiên cũng thay đổi theo thời hạn những hình hình ảnh nhân hóa được thực hiện nhiều làm ta địa chỉ đên cuộc đời con fan cũng trải qua nhiều giai đoạn dịp thăng dịp trầmTop những bài thơ 8 chữ hay nhất về ngày xuân , ngày tết 8:Bông hồng mùa xuân

“Bán đến tôi một bông hồng đi, cô bé!Đoá như thế nào tươi còn búp nụ mịn màng.”Tôi ngước lên: “Xin ông đợi tôi lựa.Một bông hồng vừa lòng nghĩa, vừa sang!”Khách mỉm cười: “Cô thật tài quảng cáo!Thế... Hoa hồng mang ý nghĩa sao, cô?”Tôi bối rối: “Hình như tín đồ ta bảoNó tượng trưng tình nồng thắm vô bờ.”“Cám ơn cô! Giá bao nhiêu đây nhỉ?”Tôi lắc đầu: “Thôi, xin biếu ko ông,Một đoá hoa không từng nào ông ạ!Rất muốn ông làm siêu mẫu vừa lòng.”Khách bỗng dưng nhìn tôi, khía cạnh như xoáy lốc.“Cô nhỏ bé lầm! Tôi không tặng người yêu.Thằng đồng bọn tuần qua vừa vấp ngã gục,Một bông hồng đến nó bớt quạnh hiu.Nhưng cô bé nhỏ phải dìm tiền tôi đi chứ!Hoa mang đến không, rồi bà bầu mắng có tác dụng sao?”Tôi cúi mặt. “Xin gửi người xấu số,Chuyện của ông làm cho tôi tự dưng nghẹn ngào!”Khách con quay đi, áo hoa rừng đã bạc,Dáng cao nhỏ xíu khuất hẳn nhẵn chiều nghiêng.Tôi tình cờ đưa tay có tác dụng dấu thánh:(“Mẹ giữ gìn cho tất cả những người ấy bình yên!”)Trời đầu xuân còn vương vãi vương nhan sắc lạnh,Nắng tiến thưởng mơ, má con gái thêm hồng.Tôi bâng khuâng lưu giữ đến người khách lạ.(Mình ghi nhớ Người, người dân có nhớ mình không?)Chiều 29 phố phường sao tấp nậpNgười ta vui từng cặp đẹp bên nhau.Mắt tôi lạc... Rồi tình cờ bừng sáng;“Phải anh không? bạn khách lạ hôm nào?”Tim đập bạo dạn sau áo hàng lụa mỏng,Anh cho gần, khẩu ca cũng reo vui:“...Sao cô bé... Hàng hôm nay đắt chứ?Có nhớ tôi... Tuyệt cô đã quên rồi!Hành quân xong, tôi vừa về hậu cứ,Ghé ngang trên đây xin cô một bông hồngVà mong cô mang đến tôi xin lời chúc:“Rất ước ao ông làm người mẫu vừa lòng.”Tôi chợt nghe như tim bản thân thắt lại,Gượng tìm hoa, rồi trao khuyến mãi ngay tay Người.Khách nhìn tôi, mắt đột nhiên dịu xuống,Đầy đăm chiêu và nghiêm lại nụ cười:“- Xin lỗi cô, trường hợp lời tôi đường đột,Nhưng tình thực tôi cần yếu nào quênNgười con gái trong một lần gặp gỡ gỡ,Nhớ thiệt nhiều... Cho dù chưa theo thông tin được biết tênMột bông hồng - như hôm làm sao cô nói:Là thay thế tình nồng thắm vô bờ.”Tôi run tay, dìm hoa hồng người tặngSự thiệt rồi... Nhưng cứ ngỡ vẫn mơ.​
Mỗi lúc tết đên xuân về thản nhiên sẽ là mùa trăm hoa đua nhan sắc thắm,ngát hương khắp trời,ngoài mai với đào,những đóa hồng cũng là sự việc lựa chọn tuyệt đối hoàn hảo và đầy lãng mạng mang lại mùa .Trong chợ hoa ấy chiều 29 tết bao gồm một nam giới chang đã bắt gặp một trơn hồng tươi sáng như những bông hoa kia ban đầu cho một mọt tình, hợp lí sắc xuân thân thương đã làm cho con bạn ta xích lại bên nhau..
*

Con hẹn mãi vẫn không về kịp TếtMẹ ơi, năm lại chuẩn bị hết nữa rồiNồi bánh tét cả một đời người mẹ nấuChờ nhỏ về nhức đáu bong bóng nước sôi.Tàu lá chuối gói quê hương trong đóTay bà bầu run gói chiếc bánh đâu trònLần dò quấn mối dây còn chưa giápThì làm sao cột nổi bà bầu vào con!Mùa nếp mới bà mẹ nấu ảm đạm trong mắtNgọn lửa tàn theo than khói thắp khuyaNgày tết nhứt chờ bé về xông đấtMà mẹ nghe cuống nhún đã chia lìa!Con cũng muốn một lần về ăn uống TếtNhưng người mẹ ơi, lại thất hứa hẹn nữa rồiMẹ hãy gói mùa xuân vào lá biếcGởi không còn cho nhỏ giọt lệ lẻ loi…​
Tình cảm mái ấm gia đình là đề tài danh tiếng của ngày xuân mùa của ngọt ngào là mùa đi để trở về ,Nỗi nhớ về nơi quê nhà có trơn hình mẹ hiền là hầu hết ngày cạnh bên tết cùng chị em trông nồi bánh tétThơ 8 chữ hay về ngầy tết 10: Còn ngày xuân không mẹ

Mẹ đứng ngóng bọn con bên song cửaĐếm mùa xuân trên đa số ngón tay khôngĐôi mắt chị em nhìn bóng gió quạnh quẽGiọt mưa tuôn một giờ khóc trong lòng.Ngày tháng đầu năm mới lướt qua đời ân hận hảMùa xuân rơi trên tua tóc bạc màuMẹ còn được gì một đời tần tảoNgoài bọn con bà mẹ mang nặng trĩu đẻ đau!Nhìn con lớn lên theo từng hơi thởCho mẹ yêu thương quên cả nhọc nhằnDẫu biết rằng bé lớn thêm 1 tuổiLà trên da người mẹ thêm một nếp nhăn.Rồi bọn con cũng lần hồi lìa mẹNhư lũ chim cất cánh giạt cuối trời xaMẹ thắc thỏm chờ mùa xuân quay lạiNhư trong trái tim có một nhẵn quê nhà.Mắt bà mẹ nhạt nhoà những lần xuân đếnNhỏ xuống sụt sùi theo cách xuân điXuân đến hay phải đi cũng làm chị em khócNỗi phập phồng còn đọng ở bên trên mi.Mẹ ôm con tương tự hình ôm bóngDáng vẹo vọ xiêu hiu hắt ngọn đèn vàngNhà chăm sóc lão đã chực đợi cửa đóngHồi chuông bi đát cắt đứt cả ruột gan…​
Tình bà bầu là hải dương rộng nhớ ngày bé nhỏ mỗi ngày xuân mẹ lạ chuẩn bị tươm tất nhà cửa mua áo quần mới ,gói niềm yêu quý nỗi nhớ vào nồi bánh tét cho con , yêu thương con nhiều là vậy , đang bao mùa trôi qua tóc người mẹ đã thêm sợi bạc con cái giờ ở ở đâu có lưu giữ về bà mẹ như bà mẹ đang mong đợi,mong nhỏ nơi đơn vị dưỡng lão đầy đơn côi
*

chiều xuân lịch sự em chú ý mưa ý muốn khóckỷ niệm chong đèn thức xuyên đêm quangón tay nhỏ lần đan sầu cô độctưởng dường như tuổi trẻ loại bỏ đi xathứ bảy chiều em rong hè phố cũcon đường xưa hoa đỏ nở rộn ràngdòng sông đó tự nhiên buồn vô cớbơ vơ tìm thương mèo sỏi động hoangem đứng dậy xem mây chiều xuống thấptrời tháng giêng sương lạnh vai chùngsân ga nhỏ con tàu không ngừng lạiđôi vì chưng sao bi thương ngủ giữa không trunggió thì mệt, ngày xuân đang cúi mặthàng dừa xanh xoã lá đứng âm thầmem ước ao nói điều gì trong song mắtmà mùa xuân khuôn phương diện vẫn xa xămrồi xuân đến sau sườn lưng nhiều ảo mộngbuổi em về xanh rừng tóc cao nguyênđồi chiều xa bộc lộ nét mi hiềntay trắng muốt nuôi vong linh thảo mộcem ngồi khóc ngày xuân nhăn phương diện khócmôi em ảm đạm cho thời tiết buồn theođể rồi anh cũng yêu thương Phượng thật nhiềumới buổi sáng anh mê người buổi tối.​
Anh đang thấy mùa xuân trong sắc đẹp nắngVương vai nhỏ xíu áo lụa mỏng cuối đôngKhi bước đi em về ngang lối vắngCả trời chiều như vẫn muốn qua sông.Dấu yêu ơi! chải bỏ ra trên làn tócPhảng phất qua cơn gió nhẹ ngang trờiHương người yêu kết toả mượt trong lớp họcGiữa sảnh trường ai đứng lặng đùa vơi.Anh đã thấy nhan sắc đào thắm trên môiEm đánh điểm niềm vui buông rạng rỡNhành lộc non vườn cửa tình em hé mởAnh thấy mình đã chạm cho tới mùa xuân.Như mon giêng áng xuân nồng đã chínHoa xoan bay vương tím lá bên trên cànhEm ngân nga câu tình dịu dàng mếnXuân vào em làm cho biếc cả lòng anh.​
Người thiếu nữ hơn nhì ngàn năm tuổiVẫn tx thanh xuân vẫn xinh tươi lạ kỳBao kiếp người ý muốn gõ cửa ngõ từ biĐể từ kia không lúc nào thất vọngNgười thanh nữ đã trao ban nguồn sốngKhi ra đời nguồn mạch của tình yêuTiếng xin vâng khi vừa thốt lên điềuCả vũ trụ bỗng hoát nhiên sáng sủa lạnVỡ chảy nát muôn màn đêm u ámĐón Thái Dương thật cao niên viếng thămNgười thiếu phụ sống đơn sơ yên ổn thầmNhưng vững bước theo bé mình cứu khổNgười đàn bà luôn suy bốn ghi nhớ…Để đồng công mà lại cứu chuộc cố gianƠn vô tuy nhiên hồn xác phúc Thiên ĐàngNgự thánh điện triều thần dâng tụng hátSắc hồng thắm cao tòa hương tỏa ngátQua không khí vượt tất cả thời gianHai ngàn năm vẹn đẹp nhất nhánh mai vàngNgười đàn bà của ngày xuân vĩnh cửuYêu nhân nỗ lực trên cách đường lữ thứDang hai tay ấp ủ mọi tâm hồnCho mang đến ngày được mang đến khải hoàn mônCùng chư thánh hưởng vinh quang quẻ hạnh phúcNgười thanh nữ xin nghìn lời cung chúcChắp nhì tay xin thích phục thánh danhTrong mùa xuân,mùa xuân của nạm trầnLòng thêm gồm một mùa xuân bất diệtNgười phụ nữ con gọi fan tha thiếtRẤT THÁNH VƯƠNG! MẸ THIÊN CHÚA!MẸ CON!​
Thế là đường thời gian quen chuyển tiếpCòn nhỏ đường trong tâm tưởng thì không!Những cột mốc trên đường, theo bước nhịpCứ xuyên ngang qua năm mon khôn cùng!Vẫn có mốc mà chú ý ư, năm tháng?Sao con phố của ký kết ức thì không?Và kỷ niệm sao dễ thành miếng vánDạt trôi trên biển lướn của Muôn Trùng?Thôi, cũng được! Cứ mang đến đời đóng mốc!Tháng năm trôi trong Hữu-hạn-con-ngườiDuy chỉ gồm thơ tình là siêu thựcMở ra bờ vô tận của sinh sôiCái gạn lọc đã biết đường chắt lọcQua khôn cùng và Hữu-Hạn, người ơi!​
Em xoã tóc tiến bước ngôi thần tượngĐôi cẳng chân còn lấp lánh sương đêmMôi ướp mật ong, tóc đẫm hương rừngTà áo mỏng tanh dệt bởi tơ dị thảoTuổi sa mạc thêm bao la mộng ảoNên cát nhàu trên nếp trán hoang vuTa mải mê tìm kiếm diễm tuyệt mang đến thơChợt ngây bất tỉnh nhân sự với color trăng bạch ngọcSáu dây fe là sáu dây huyền hoặcNăm ngón tay đi dạo nhạc hết sức Chiêu quânTa thấy em hoàng cúc lót bàn chânNên đá hoa cũng phù vân nhung gấmTa len lén chèo thuyền qua giới cấmGhé tình yêu vào bến liễu hoang vuNghe giờ đồng hồ em ca điệu cũ khoan hòøNiềm đau chảy quanh teo giòng hờn tủiNhớ chi phí kiếp ta thuộc em chăn gốiCho thiết tha ngập cả khắp phòng theEm êm ả chuyển dịu sóng đam mêBóng tùng nhạt mơ hồ trên vách quếNép áo heo may xôn xao vườn cửa ThuýNhịp mong son thêm một chút ít vòng cungTa hôn mê xiết chặt cánh tay ômNghe rờn rợn thuỷ triều vào cảm giácEm ham khắp bản thân hoa thược dượcSóng ơn tình dâng ngập tới bờ vaiNhững ngón tay níu khá thở đứt rờiKhi cảm xúc kinh qua miền xích đạoKể từ kia thơ ta đầy châu báuVì hồn ta chứa đựng cả hồn emTa cắm môi cho đứt đoạn ưu phiềnEm cũng nhướng nét mày cong mềm mạiKhi giao cảm đã nhập vào huyền thoạiChẳng còn ta, em cũng không còn là emNhạc cùng thơ thành một khối yêu thương đươngNên vẹn nguyên một bọn chúng mình còn lạiQuận chúa em đơn sơ hồn cỏ dạiHàn sĩ ta cự phú một đời thơEm với ta ước hẹn từ bỏ bây giờSẽ gặp gỡ lại để yêu như chi phí kiếp.

Xem thêm: Chuyện Đời Cay Đắng Của 8 Nữ Tử Tù Trẻ Nhất Việt Nam, Những Án Tử Vì Ma Túy

*