Yêu Tinh Rừng Sâu

Từ nhỏ tuổi tôi vốn không giống người, không ham mê nghe đề cập truyện cổ tích nhưng mà chỉ mê thích chuyện ma. Đây là 1 câu chuyện đời xưa nhưng tôi được nghe bà ngoại nhắc lại.

***

Cũng hệt như những lần khác, bà nước ngoài tôi luôn xác định chuyện này còn có thật. Nhân một lần về quê ngay gần đây, tôi lại thế đi hỏi những người bà con gần nhà. Cùng thật bất ngờ khi bọn họ cùng xác nhận chuyện nhưng bà nước ngoài tôi kể là việc thật. Tuy có không ít dị bạn dạng khác nhau, nhưng nhân vật bao gồm đều cùng là 1 trong bà già. Bà ta già lắm rồi, sống lâu mang lại nỗi đã trở thành yêu tinh. Một con hồ ly tinh ăn giết mổ người.

Bạn đang xem: Yêu tinh rừng sâu

*

Chiến tranh Việt Nam, mà lịch sử hào hùng nước ta điện thoại tư vấn là chống chiến kháng chiến chống mỹ cứu nước (1955 - 1975) là quy trình thứ hai cùng giai đoạn khốc liệt nhất của chiến tranh Đông Dương (1945 - 1979). Phía 2 bên cuộc chiến bao hàm Việt Nam cộng hoà ở miền nam và vn Dân công ty Cộng hoà làm việc miền bắc. Mặc dù nhiên, tham chiến trực tiếp còn tồn tại các liên minh khác của việt nam Cộng hoà như Mỹ, Úc, New Zealand, Hàn Quốc, Thái Lan, Philippines. Ngược lại, miền bắc bộ nhận sự viện trợ mạnh mẽ của những nước khối thôn hội công ty nghĩa, đặc biệt là Liên Xô cùng Trung Quốc.

Sự kiện tết Mậu Thân năm 1968, quân giải tỏa tung ra trận Tổng tấn công và nổi dậy khắp miền nam, đánh vào hầu hết thành phố, thị xóm và căn cứ quân sự của Mỹ. Sau đó là chiến dịch xuân hè 1972, quân giải phóng thường xuyên chọc thủng cha tuyến chống ngự đặc biệt Trị Thiên, bắc Tây Nguyên và miền đông phái mạnh bộ. Hiệp nghị Paris 1973 là hiệp định chấm dứt chiến tranh với sự ra đi của quân viễn chinh Hoa Kỳ, kết cục chiến tranh nước ta đã rõ ràng.

Trong thời kỳ đó, mái ấm gia đình bên ngoại của mình sống ngơi nghỉ vùng Nhựt Ninh, tỉnh giấc Long An. Vốn từ bỏ đời ông ráng ông xơ cả dòng họ đông đảo làm ruộng, ông nước ngoài tôi lại là một tài công, tài xế ở tận vùng Bà Rịa, Vũng Tàu. Nhưng vị tính xuất xắc lo xa và mẫu khoản dũng khí không được nhiều, ông thường hay biến đổi chỗ ở cùng nghề nghiệp. Nhiều phần lý vì chưng là mong mỏi tránh xa vùng chiến trận.

Làm lái xe đề xuất quen biết nhiều, cũng hóng được tin tức nhanh hơn kẻ khác. Hễ ông ngoại tôi nghe ở đâu có đại chiến là dắt díu vợ con trốn biệt. Tuy vậy nơi nơi đều phải sở hữu lính cộng hoà, chỗ chỗ đều phải có quân giải phóng. Buổi sáng sớm ông có thể lái xe pháo chở người của quốc gia, buổi tối tối lại đến quân hóa giải đi nhờ. Thậm chí là cả cơm trắng gạo, chăn mền ông đều không tiếc cho đi hết, nói tóm lại ông là 1 trong người sống giỏi với tất cả các bên.

*

Thập niên bảy mươi, mặt trận miền nam sắp đến hồi kịch liệt nhất. Ông ngoại tôi vứt thành thị, dắt díu các bạn chạy tuốt xuống miệt Sóc Trăng. Ở trên đây ông hành nghề đi ghe chở sản phẩm với mấy cậu. Bà ngoại, cùng mẹ tôi và những dì thì dựng nhà ở Bờ Xán bí quyết Ngã Năm chừng chục cây số. Lại tiếp tục hay tin sài gòn đã giải phóng, ông nước ngoài tôi đuổi anh chị em chạy tới vùng Cạnh Đền. Vốn chỉ là người dân lương thiện, tuy nhiên ông ngoại tôi lại sở hữu lá gan bé xíu xíu. Nghe fan ta đồn quân giải tỏa vào rồi đang bắt bạn dân đi đến vùng kinh tế tài chính mới không còn trơn.

"Đi kinh tế tài chính mới thì toàn mang lại vùng đồng thô cỏ cháy, cả lá chuối thô cũng không tồn tại mà ăn." bởi vì nghe đồn độc ác như vậy, ông ngoại tôi mới gồm ý định "đón đầu dự án", chạy vào vùng hẻo lánh mong tìm trước một khu đất tốt để nhưng mà khai khẩn vỡ lẽ hoang.

Mẹ tôi và các dì thì khóc ấm ức như mưa, trước giờ bọn họ chỉ sống nghỉ ngơi thành thị, nào có biết gì về nghề nông, nghề ruộng. Tuy nhiên ông nước ngoài tôi dù cho có nhát thì tính tình vẫn khôn cùng gia trưởng, một lời ông đang quyết thì anh chị em đều đề xuất dỡ lá dọn đi.

Gả nhỏ về xứ Cạnh Đền,Muỗi kêu như sáo thổi, đỉa lềnh tựa bánh canh.

Nghe câu hát đó vẫn còn đấy chưa xứng đáng sợ bởi trải nghiệm thức tế. Chị em tôi kể vùng này tựa hồ nước như rừng, như khu vực tận cùng của nỗ lực giới. "Đất rộng người thưa, ác quỷ hoành hành. Từng nhà biện pháp nhau một giờ đồng hồ hú." Mà cái tiếng hú giữa rừng nước bao la thì nên vang xa mang lại biết chừng nào. Đơn vị đo khoảng chừng cách khác biệt như vắt chắc chẳng ở đâu có được.

Ấn tượng thứ hai là xứ này trong khi không buộc phải rừng hoang núi sâu chưa có người khai phá. Hàng trăm ngàn mẫu đất đã trở nên cày xới lên liếp trực tiếp hàng nhiều năm thăm thẳm xuyên suốt cả cây số. Không sức người hay đồ đạc nào vào thời kỳ kia lại có công dụng tạo nên dự án công trình kỳ vĩ mang lại vậy. Nghe nhắc về chuyện này, hốt nhiên tôi lại nhớ mang đến mấy đầy đủ hình tròn bí ẩn đã xuất hiện tại Anh, Mỹ hay châu Phi ... Liệu đó liệu có phải là những vệt vết bí ẩn mà UFO đã còn lại ở Việt Nam?

Câu trả lời mới thật làm cho tôi chưng hửng. Cục bộ người dân sinh sống Cạnh Đền đa số nhất mực tin rằng đó là dấu vết do quân đội của vua Gia Long nhằm lại. Nghe kể thời xưa vị vua này đã toá chạy đến đây, địa danh Cạnh Đền cũng chỉ vùng đất ở cạnh đền rồng của vua mà có. Cậu tôi kể chế tạo là sau giải tỏa có bạn đã đào được tiến thưởng ở gần địa điểm nhà mái ấm gia đình ngoại tôi sống. Đó một chiếc mũ miện công chúa gì đó, đang được chào bán đi ngay. Nói tóm lại là vô phương truy tìm cứu. Nếu như thật có câu hỏi này, chắc rằng Cạnh Đền đã được xếp vào di tích cấp quốc gia mất rồi.

Nhưng vào phạm vi câu chuyện, tôi xin không bàn cãi về dòng "thật" của những lời đồn kể. Nếu hoàn toàn có thể tìm ra chân tướng tá của toàn bộ mọi thứ, thì còn gì là sự quyến rũ bí mật của những mẩu chuyện ma.

Nói tóm lại, Cạnh Đền trong mẩu truyện của tôi là 1 vùng rừng thiêng nước độc, ma quỷ hoành hành. Mà nói tới cái hình dáng lộng hành của quỷ thì cả loại cả chúng ta tôi, ai cũng đều có thể kể được vài ba dăm tía chuyện nhưng mà tự mình đã trải nghiệm.

*

Cậu của tôi thời ấy còn trẻ cũng là một tay lực điền nổi tiếng dũng cảm nhất xóm. Sống ngơi nghỉ Cạnh Đền người ta năm giờ sẽ về nhà, sáu giờ đã rút vào mùng chuẩn bị ngủ, ấy vậy mà ổng vẫn còn hay lê la ở nhà hàng xóm nhậu. Nói hàng xóm chứ thiệt ra hai đơn vị cũng cách nhau vài cây số. Có chuyện gì đơn vị này hét khản giọng thì công ty kia bắt đầu nghe được phong phanh.

Say xỉn quay trở lại nhà, cậu tôi bắt gặp từ đằng xa có một bóng fan đi bên bờ ruộng. Sống và một vùng không nhiều người buộc phải ai nấy hồ hết quen biết với nhau hết. Cậu tôi dự tính đến gần xin chào một tiếng, nhưng bạn kia cứ đi đằng trước mãi, tất cả gọi cũng ko dừng. Chẳng biết có phải do rượu giỏi tính tò mò và hiếu kỳ mà cậu tôi kiên quyết đuổi theo cho bằng được.

Từ rảo bước nhanh cho đến chạy vội, ông vẫn không đuổi kịp người bước đi khoan bầu trước mặt. Tức mình, ông mang dép chọi fan ta một cái. Tín đồ đi phía trước ngừng lại, ông cậu tôi hể hả chạy lại gần nhằm xem đó là ai.

Kết quả là ngày hôm sau, công ty tôi tìm kiếm thấy ông bị cất trên đọt cây, mồm bị nhét đầy đất sét không thể rỉ tai được. Đến khi đưa ông xuống đất, moi hết đất sét nung trong mồm ra, ông vẫn bần thần chưa tỉnh. Mấy ngày tiếp nữa mới có thể dần dần rỉ tai được, nhưng bao gồm hỏi thay nào ông cũng chỉ ghi nhớ được đến khúc mang dép chọi người ta...

Chuyện của cậu nhỏ tuổi tôi thì ko li kỳ khúc chiết đến vậy. Cậu tôi dịp đó new mười mấy tuổi đầu, ngoan ngoãn hiền khô cũng không có chọc phá ai bao giờ. Chỉ bao gồm một đêm cậu tôi cùng bà nước ngoài đi xăm cá thì đột nhiên chạm chán được một đàn tôm lớn. Tôm nhảy soi sói bên dưới bùn chỉ cần đưa tay là có thể chụp trúng mấy con. Hai bà mẹ con mừng húm bắt đến đầy giỏ rồi chạy về nhà lấy thêm đồ gia dụng ra đựng.

Nào ngờ lúc trút tôm ra thau thì chỉ thấy toàn bùn đặc đen chảy lệt bết xuống. Cả một chiếc râu tôm cũng tìm không ra chứ đừng kể đến con tôm. Ấy mới có thể thấy quỷ quái ác lộng hành cợt con người đến kích cỡ nào.

*

Câu chuyện của mẹ tôi chỉ là vào một hôm trời mưa lớn. Bà nước ngoài cùng các cậu vẫn còn đó ngoại ruộng không về, trông nhà chỉ có mẹ và dì tôi. Khi ấy chỉ vào lúc giữa trưa, mặc dù mây mù bít đen tuy nhiên vẫn rất có thể tính là trời sáng. Người mẹ tôi thấy ngoài cửa sổ có fan đứng thì hảo trung khu mở cửa cho những người ta vào trong nhà trú mưa.

Nào ngờ ko kể sân tư bề trống hoác không còn lại ngẫu nhiên người nào. Chỉ vào một tích tắc như vậy, ý muốn chạy khỏi sân trốn vào lùm cây cũng là bài toán không thuận lợi gì. E lại là một trong những trò gây rối nào của đàn yêu quái.

Thêm một mẩu truyện khác bởi dì tôi đề cập lại. Số là hôm ấy có đám giỗ buộc phải ông nước ngoài tôi mần cả một con heo để dành riêng đãi bà bé chòm xóm. Thịt lợn thì vẫn làm được rất nhiều món, đầu heo để nấu một nồi cháo to lớn đùng. Ai ngờ dì tôi chỉ quay sống lưng đi xắt hành một chút, lúc quay lại nồi cháo đang bốc mùi hương ôi thiu phệ khiếp. Lửa vẫn còn đó trong lò, cháo vẫn sôi ùng ục nhưng lại cứ như thể là đã trở nên bỏ đó suốt ba bốn ngày trời.

Sống ngơi nghỉ Cạnh Đền không được hai năm thì bên ngoại tôi lại quăng quật xứ nhưng mà đi lần nữa. Tôi thì thấy anh chị em bên ngoại sống được cùng ma quỷ đến gần hai năm thì sẽ tỏ ra bái phục vô thuộc lắm rồi. Nhưng sự thật là mấy trò quấy phá nhỏ mọn như đề cập trên vẫn không thấm gì so với chuyện tôi sắp kể đây. Cũng chính vì bà hồ ly ăn thịt bạn mà ông ngoại tôi quyết vai trung phong trở về Long An. Thà bị tóm gọn đi tài chính mới còn rộng bị quỷ ăn uống thịt.

Thật sự là ko phải tự nhiên mà ông nước ngoài tôi lại lựa chọn xứ Cạnh Đền nhưng tới. Bởi vì họ hàng mặt ngoại tôi tất cả ông cậu mười đang đi đến đây sinh sống từ trước. Ghi nhớ lại đơn vị ông cậu tất cả mấy tín đồ con phần lớn là tham gia tập kết, ông ngoại tôi tin yêu về trên đây sống sẽ cực kỳ an toàn. Ông cậu mười tất cả ruộng đất mênh mông, công ty lại thưa vắng nên khi ông ngoại, bà ngoại tôi mang lại sống thì mừng lắm, phân chia ngay mấy mẫu mã đất mang đến làm.

Người bên dưới quê tính tình thánh thiện chất phát, lại sở hữu thói thân quen sống quần cư. Cả một khu vực rộng toàn là bà nhỏ trong mẫu họ. Tuy đã từng qua mấy đời, dục tình thưa dần tuy thế vẫn nhận biết bà con.

Lúc bấy giờ cách nhà ngoại tôi mấy "tiếng hét" là mái ấm gia đình của bà cô bảy. Bà cô này chỉ phương pháp bà ngoại tôi mấy tuổi, lúc đó đó chỉ hơn tía mươi, tính ra như chị em nhưng vế lại lệch nhau rất nhiều. Ông dượng bảy thì lớn hơn ông nước ngoài tôi một xíu. Sống thuộc gia đình đàn họ con tất cả bà nội chồng.

Bà ngoại tôi đề cập lại bà nội ông xã này bự tuổi lắm rồi. Đầu tóc bạc tình phơ chỉ còn lưa thưa vài sợi, toàn bộ cơ thể còng gập khòm lại, tầm vóc chỉ như một đứa nhỏ nhắn con. Làn domain authority nhăn nheo lại bị bệnh xung quanh da như nổi mốc. Bà ta còn bệnh tật đãng trí của người già, cả ngày cứ đòi ăn cơm.

*

Có hôm bà cô bảy vừa mới dọn mâm cơm trắng xuống, vẫn ngồi rửa chén bát thì lag mình do phát hiển thị một bóng black đứng sau lưng mình. Bà cô bảy vừa quay mặt lại thì thấy bà nội ông chồng đứng lù lù sinh sống đó.

- cơm đâu? Mau dọn cơm cho ta ăn.

- Nội ơi, vừa mới ăn cơm chấm dứt mà. Nhỏ còn đang rửa bát đây. - Bà cô bảy phân trần.

- Ta không ăn, mau dọn cơm. Hy vọng bỏ ta chết đói sao?

Bà cô bảy thân là dâu con cần đâu dám ôm đồm lại, rồi hại bà con láng giềng chê trách mình ko hiếu thuận với bậc trưởng bối. Bà cô bảy lại dọn cơm, trường đoản cú nhủ bà nội đã nạp năng lượng rồi, còn tâm địa nào mà ăn uống tiếp được nữa. Tuy nhiên bà ta lại thường xuyên ăn ngon lành. Cứ như vậy hằng ngày ăn bảy tám cử mà vẫn đòi dọn cơm. Thằng cháu thay đang tuổi lớn ăn uống cũng không bằng được một bà già như vậy.

Ông dượng bảy vốn cũng tương tự như ông nước ngoài tôi hay phải đi ghe xa nhà. Thỉnh thoảng bắt đầu ghé về dăm bố hôm rồi lại đi tiếp. Tuy vợ ông xã xa bí quyết nhiều mà lại bà cô bảy không đủ can đảm than van. Thời buổi chiến tranh gian nan, tìm kiếm được tiền vẫn khó, sao rất có thể phàn nàn khi ông xã mình ăn nên làm ra cho được. Tuy vậy do đột nhiên bà nội đâm ra ăn uống nhiều như vậy, bà cô bảy cũng hơi bí quẫn trong đưa ra tiêu. Ông dượng bảy thấy trong đơn vị gạo đột nhiên thiếu hụt, thông báo trách mắng vợ, đến bây giờ bà cô bảy new dám đề cập tới chuyện bà nội.

Nào ngờ ông dượng bảy không tin, còn mắng vk một trận, sốt ruột bà cô bảy ở trong nhà sinh hư hỏng cờ bạc, lại còn nói xấu bà nội chồng để đậy dấu phạm tội của mình. Bà cô bảy tấm tức lắm nhưng không đủ can đảm cãi, hằng ngày dè xẻn ngân sách hơn, bớt xén chén cơm, đi bắt nhiều hơn thế rổ cá đến bà nội nạp năng lượng suốt ngày.

Mọi chuyện cứ tiếp diễn cho tới lần sau ông dượng bảy đi ghe về. Lần này mặt hàng trúng đậm, ông dượng bảy mang những tiền về cho vợ, còn kêu bà cô bảy mần hai con gà ăn uống mừng. Trong dở cơm hai vợ ông xã họ cùng đứa con ăn không hết một con gà, sáu bé mắt trân trối nhìn bà nội ck ăn hết cả bé gà, lại còn nuốt không còn cả xương không không nhả ra. Ông dượng bảy sợ hãi bà nội ăn đủ mắc xương nên cản lại, nào ngờ bà lão hung hăng cắn ông dượng bảy một một chiếc chảy máu đầm đìa, giật lấy nhỏ gà ôm chạy vào phòng.

Lúc này ông dượng bảy mới tá hoá nhận biết vợ mình nói thật. Bà nội sát trăm tuổi không ngờ lại khoẻ mạnh, phàm nạp năng lượng đến vậy. Ông không lặng tâm buộc phải tạm gác chuyến ghe sau, ở nhà quan sát một thời gian.

*

Thời đó buổi tối nhà nhà những đi ngủ sớm, đồng ko mông quạnh hiu vốn đâu gồm gì để nhưng mà chơi, ngủ sớm vừa tiết kiệm ngân sách dầu, sáng sau lại rất có thể dậy sớm để ra đồng làm cho việc. Bà cô bảy vốn tính kém gan, trong nhà với nam nhi cũng mỗi cá nhân một phòng, chốt cửa kín lại ngủ sớm. Gồm ông dượng bảy trong nhà thì gan dạ hơn. Nửa đêm ông nghe tiếng đụng lịch kịch thì liền trở mình thức giấc, châm đèn lên kiểm tra anh chị em xem có trộm đạo nguy khốn gì không.

Ông dượng bảy phát hiện cửa nhà bếp bị mở, trong chống bà nội cũng không thấy người. Đêm khuya buổi tối mù như vậy, bà nội già cả lừng khừng đi đâu, ông bèn châm đèn đi tìm.

Gió khuya lanh tanh thổi ào ào như mong mỏi tốc bay mái nhà. Xung quanh đều tối om, chỉ nghe tiếng cỏ cây xào xạc với ếch nhái kêu vang vọng. Ông dượng bảy xách đèn đi tìm, trong lòng băn khoăn lo lắng không nguôi. Đột nhiên ông giật mình nhìn thấy hai đốm sáng loé giữa lùm cây bụi, ánh loé bặt tăm ngay, dẫu vậy ông đã nhận được ra bóng đen lù lù đó là bà nội mình. Ông dượng bảy thở phào vơi nhõm, đi xăm xăm về phía bụi kia.

- Nội ơi, nữa tối bà đi đâu vậy, làm con lo lắng quá.

Nói nửa chừng, ông ngạc nhiên nín bặt. Bà nội của ông sẽ ngồi nhai ngon cơm nửa thân chuột nhom nhở, trong mồm chỉ toàn là ngày tiết với máu.

- Trời ơi, sao nội bắt con chuột mà ăn.

Ông dượng bảy chạy tới đơ miếng chuột thoát khỏi miệng bà nội. Đang ngon cơm thì bị giật món ăn, bà giận dữ nhào qua tiến công dượng bảy. Ông ngờ đâu một fan gần đất xa trời đến bởi vậy lại có công sức của con người khoẻ mạnh, húc một cái ông bửa lăn ra đất, dòng đèn măng xông vào tay rơi xuống, dầu đổ cháy thành một ngọn.

Bà nội vừa gặm vừa cào, trong cổ họng còn rít lên từng tiếng như dã thú. Ông chú ý cặp mắt tàn bạo phản phất vào ánh lửa nhưng kinh hoàng như gặp quỷ. Bà cứ do vậy cắn vào cẳng tay ông rồi ngậm chặt ko buông ra. Ông dùng hết sức vùng vẫy, cảm thấy máu của bản thân càng thời gian càng chảy ra ướt đẫm. Dựa vào sức vóc khoẻ mạnh, sau cuối ông cũng rất có thể trở ngược tình hình, khắc chế được bà nội vẫn lên cơn cuồng tính. Ông với bà về nhà, tự tay khoá cửa ngõ nhốt lại, vô cùng đau đớn vì bà nội già mang lại tuổi đó lại còn bị vạc điên.

Sáng hôm sau, ông cùng thằng đàn ông hì hục vác mộc gia vậy lại chống bà nội. Hành lang cửa số bị đóng bít bùng, cửa đi khoá chặt, chỉ chừa lại một lỗ chuyển đồ ăn. Bị nhốt đương nhiên bà nội vùng vẫy, bào rú la hét như thú; tuy vậy tuyệt nhiên bà không nói một tiếng nào của tín đồ nữa, vào mắt chỉ với lại một tia khát máu to khiếp.

Sau này ai đi ngang qua nhà ông cũng nghe giờ la hét vang trời. Sản phẩm xóm tò mò và hiếu kỳ chạy vào ghẹ thăm, bà cô bảy chỉ vào phòng bà nội bị điên, ai xem qua khe cửa ngõ cũng tưởng như mình không hẳn nhìn người, phần đông đều nhất trí đề nghị nhốt lại như vậy new yên tâm.

*

Thời đó dân trí thấp, tứ tưởng dở hơi muội, mê tín dị đoan dị đoan cũng không phải là hiếm gì. Nếu trong công ty có tín đồ bị điên bọn họ cũng không mang theo bệnh viện chữa trị, chỉ biết nhốt trong nhà mà nuôi. Thà ước thần lạy phật cũng ko cầu chưng sĩ, đàn họ thích mổ người, trị đâu thì phẫu thuật nấy. Bị điên thì đời nào mổ ngơi nghỉ đầu à? Vợ ông xã bà cô bảy một phần vì nghèo, một trong những phần vì hèn sợ bác sĩ buộc phải cứ nhằm tới đâu tốt tới đó.

Cho đến một ngày bà cô bảy rời khỏi ruộng về thì vạc hiện mặt sàn nhà lênh nhẵn máu. Tử thi đứa đàn ông nằm trên hiên chạy trước phòng bà nội bị banh bụng, bụng dạ mất hết. 1 cánh tay của anh ta bị kéo sâu vào vào lỗ đưa cơm. Bên phía trong phòng tô cơm trắng bị hất đổ tung toé, bà nội đang ráng bàn tay đứa cháu cố kỉnh gặm đến khi xong phần cổ tay. Bà cô bảy ở bên đây kéo xác nam nhi giật lại, một khía cạnh gào khóc xem gồm ai đến hỗ trợ giùm không.

Nhà sản phẩm xóm giải pháp nhau một tiếng hét cả nửa giờ đồng hồ đeo tay sau new tới được. Quan sát cảnh tượng kinh hoảng vào nhà, chúng ta không khỏi xót xa. Người bà mẹ ôm thân thể nát chảy của đứa con trai khóc đến điên cuồng. Trong căn phòng bị khoá kín đáo là giờ gào rú của một sinh trang bị chẳng thể xem như là người được nữa.

Ông dượng bảy đi ghe xa nhà nhận được tin tức tốc trở về, vừa kịp thời gian mang con trai mình đi chôn cất. Đêm hôm đó, trước mặt các trưởng lão lớn tuổi trong xóm, ông chỉ biết than khóc phân trần.

- nhà tui xấu số mới để xảy ra tình trạng thảm thương đến vậy. Fan trong phòng tê tuy đã trở thành yêu quái ăn thịt người, nhưng mà dù sao cũng là ruột thịt máu thịt. Nam nhi tui chết là do bất cẩn lúc chuyển cơm cho bà cố, tui lại sợ hãi mình không thân bà được bao lâu, để thoát ra lại hại thêm mạng tín đồ khác vào vùng. Ni xin các vị trưởng bối ra tay phân xử giùm. Tui thiệt đâu ảm đạm quá, lần khần tính làm thế nào cho đặng.

Nghe lời lẽ thanh minh chân thành, ai nấy chú ý nhau treo đổi ánh mắt lo âu. Quả thật tất cả vài fan ngày hôm này đã chạy mang lại và thấy loại xác bị xé banh của tín đồ con trai, chúng ta nuốt nước miếng khô, ơn giá buốt nghĩ cho tới cảnh người thân mình cũng có ngày bị ăn như vậy. Rứa là mọi tín đồ đồng lòng mong đốt bị tiêu diệt con thú vật kia.

Nhà bà cô bảy vốn không có nhiều nhặn gì. Họ gửi tủ quần áo, cái giường cùng gạc măng rê ra là cả nhà trống hoác. Tín đồ dân phân tách nhau gom rơm củi chất quanh nhà tính đốt chết nhỏ yêu quái. Ông dượng bảy tuy nhức lòng khóc rấm rức, tuy thế lại nghĩ về đến con trai mới chết, quyết tâm cũng được củng cụ thêm. Họ nhảy lửa đốt cháy tòa nhà tranh của vợ ck bà cô bảy.

Tiếng gào rú vào nhà từ đầu đến cuối vẫn không xong vang lên đầy thù hằn đe doạ. Người dân tĩnh lặng đứng xung quanh, cố gắng chứng loài kiến cảnh thiêu chết nhỏ quái vật như vậy nào. Giờ đồng hồ thét không phải của bé người khiến cho toàn bộ bầy họ những dựng không còn tóc gáy. Một tiếng, nhị tiếng đồng hồ thời trang sau giờ thét tắt liệm. Họ không hết thở phào dịu nhõm thì mái nhà đang cháy đùng một cái bật tung lên. Con yêu quái lưa thưa tóc bạc, toàn bộ cơ thể nhăn nhúm và meo mốc đứng ngay lập tức trên nóc nhà cười cợt ha hả.

Người dân gớm hãi vội chụp lấy gấy gộc bao bọc lên từ bỏ vệ. Con yêu quái nhảy khỏi tòa nhà đang bốc lửa phừng phừng, rú rít tấn công bất kể ai đến gần. May là sự kiện ngày hôm đó có khá nhiều người đến tham gia nên bọn họ hoàn toàn có thể hỗ trợ với nhau. Từng giờ la hoảng hàng loạt vang lên khi con yêu tinh vồ bên đây hay bên kia.

Họ cần sử dụng cây chọt thẳng vào yêu quái để nghiền nó lui lại. Bé quỷ gào lên lần cuối rồi xoay sườn lưng nhảy thẳng vào rừng. Cục bộ người chứng kiến đều sững sờ nhìn theo như quan trọng tin vào mắt mình nữa. Thiệt sự lửa cũng không đốt cháy thứ hồ ly đó sao.

Sau này vẫn đang còn người đề cập lại bọn họ vào rừng thỉnh phảng phất lại nhận thấy một con hồ ly da nhăn đã bắt chuột bắt rắn mà ăn uống sống. Chúng ta kháo nhau rằng bà nội của ông dượng bảy sống lâu quá nên thật sự biến thành tinh mất rồi. Con yêu tinh rừng sâu đó ám hình ảnh người dân không đại bại gì cọp beo cá sấu. Một thứ hồ ly ăn giết thịt người, đốt ko chết tất nhiên trở thành cơn ác mộng ám hình ảnh xứ Cạnh Đền.

Ông ngoại tôi ngay lúc nghe kể chuyện này tức thì tức tốc bảo bà nước ngoài tôi dỡ nhà đi gấp. Ông thà về bên thị buôn bản Long An làm nghề lái xe trở lại, dù bị tóm gọn đi kinh tế tài chính mới cũng còn hơn sống ở mẫu xứ đầy rẫy yêu ngũ quỷ quái như thế này. Bà nước ngoài tôi và những dì dĩ nhiên mừng nhãi con còn ko kịp.

Từ ngày đó đến thời điểm này cũng đã trải qua ba mươi mấy năm. Giải phóng xong gia đình bên ngoại tôi vẫn trải trải qua không ít biến cố cha chìm bảy nổi, tông tích người thân dưới quê từ từ bị giảm đứt hết. Câu chuyện về bà già hồ ly ăn thịt người ở miệt Cạnh Đền tiếng cũng chỉ là một trong những chuyện vui hù doạ đám con nít. Thay nhưng mọi cá nhân kể lại, vẫn tiềm ẩn một góc nhìn kiên định nhìn bóng gió vào quá khứ. Tôi có thể khẳng định họ vẫn nhớ lại thay đổi cố ngày kia chứ không hẳn là tưởng tượng ra nhằm kể.

Xem thêm: Khi Người Đàn Ông Yêu Tập 25 Phim Thái Lan Cực Hay 2019, Khi Người Đàn Ông Yêu Tập 25

Chuyện xưa thuật lại, thú vị hay là không chính vị cảm nhận mỗi người. Tôi yêu dấu những điều bí hiểm nên cũng không có tìm hiểu sâu xa gốc rễ có tác dụng gì. Còn nếu bạn là tín đồ mê khám phá, sao không một lần ghé qua Cạnh Đền, nghe coi họ kể gì về câu chuyện cũ, và lần theo lốt xưa nhằm đến vùng rừng núi mà bà hồ ly tinh rừng sâu vẫn còn đó sống cho tới ngày nay.