TRUYỆN NGÔN TÌNH CƯỠNG BỨC HÀNH HẠ

Nam Cung Nghiêu hơi dừng cách lại, đáp lại một câu cho có lệ. "Phải không? Vậy em cứ khiếu nại tôi là được rồi." tiếp đến không thèm suy nghĩ cô nữa, ôm nhỏ nhắn Thiên đi thẳng vào phòng.

Bạn đang xem: Truyện ngôn tình cưỡng bức hành hạ

Uất Noãn chổ chính giữa nổi điên mang lại đỉnh điểm, tuy nhiên ngại có nhỏ nhắn Thiên đây, cũng ko tiện gắt gỏng xua đuổi anh đi, khắp cơ thể đều run lên nắm cập.

Không biết chung cục kiếp trước mình đã làm chuyện gì, cần kiếp này mới gặp mặt phải thương hiệu ác ma này, chính xác là muốn điên lên được.

Hai tay của cô khoanh lại, giận dữ ngồi bên trên ghế sofa chờ đợi, mỗi một phút một giây như chịu hành hạ. Nghe trong phòng vọng ra tiếng của nam giới Cung nghiêu, cô kích động tới mức muốn xông vào trong số đó đánh chết anh.

Còn bên trong phòng lại là một trong những hình ảnh ấm áp, ngọn đèn tỏa ánh sáng vàng, chiếu lên đầu nệm của bé Thiên. Nam giới Cung Nghiêu ngồi ở bên giường, đề cập chuyện cho con nghe. Ánh mắt êm ấm mang theo sự cưng chiều, giọng nói cũng trầm thấp. Đã không đủ sự uy nghiêm tàn bạo trên yêu mến trường, mà chỉ từ lại độc nhất vô nhị sự nữ tính của tình cha, nuông đứa đàn ông của mình.

"Truyện nói hết rồi, bé xíu Thiên yêu cầu đi ngủ rồi!"

"Pa pa....... Page authority pa có tiếp tục kể chuyện mang đến con nhỏ xíu ú kia như vậy không?"

"Có!"

"Vâng........ ưa thích quá đi!"

"Con không cần thiết phải ngưỡng mộ, sau này, page authority pa cũng trở nên thường xuyên nói chuyện cho nhỏ xíu Thiên nghe." mang dù nhỏ nhắn Thiên là con trai của anh và Uất Noãn Tâm, tuy nhiên anh khăng khăng không đẩy hận thù lên người con. Bé là món quà cực hiếm nhất mà ông trời đang ban mang đến anh, anh yêu cầu dành hết mọi ưu tiên trong cuộc sống thường ngày này, một tuổi thơ niềm hạnh phúc nhất, để nuôi nấng đàn ông trưởng thành.

"Thật ko pa pa?" Ánh đôi mắt của nhỏ bé Thiên trong phút giây đã sáng sủa lên, sau đó lại tất cả chút mất mát. "Nhưng mà...."

"Nhưng nhưng gì vậy con?"

Nhưng cậu cùng ma ma chuẩn bị sửa quay về Italia rồi, sau này không biết gồm thể chạm chán được pa pa không nữa! Uất Thiên Hạo rất hy vọng nói ra, tuy thế cậu biết rõ, ma ma không hi vọng pa pa biết được bà bầu con cậu sắp quay về Italia, vì chưng thế, cậu không há miệng nói tiếp, mà chỉ rung lắc đầu. "Không bao gồm gì đâu pa pa! bé nhỏ Thiên chỉ cảm thấy rất hạnh phúc."

"Con trai ngốc! nhỏ mau đi ngủ đi!"

Tại sao còn không đi nữa? Đã kết thúc chưa vậy? Uất Noãn trọng điểm tức giận quay đầu lại nhìn, tuy nhiên bị đơ mình. Số đông đường nét của phái nam Cung nghiêu thật ấm áp, góc nhìn dịu dàng, tạo cho cô có xúc cảm phản phất bên cạnh đó một cụ kỷ đang trôi qua. Hoảng loạn nhớ đến, anh cũng đã từng êm ả với bản thân như thế.

Nhưng chỉ lơ đãng trong chốc lát, thì cảnh tượng anh cưỡng bức cô lại lần nữa hiện lên trong đầu. Vày thế, cô chỉ với lại hận thù với anh mà lại thôi.

Rất lâu sau đó, Uất Thiên Hạo nằm dưới cánh tay của nam Cung Nghiêu, lẳng yên ngủ thiếp đi.

Anh thanh thanh rút tay ra, hôn lên trán của con, cẩn trọng đóng cửa ngõ đi ra ngoài.

Vừa quay đầu lại, thì thấy Uất Noãn Tâm giả vờ trợn đôi mắt tức giận. "Anh mau chim cút khỏi nhà tôi đi."

Anh cũng chưa phải người hiền khô lành, ánh nhìn vô thuộc lạnh lẽo. "Có yêu cầu lúc nãy tôi nữ tính với em thừa không? Để tôi nghe thêm 1 chữ tếch nữa xem, tôi sẽ không khách sáo với em đâu."

"Bé Thiên anh cũng đã gặp gỡ rồi, anh còn ước ao sao nữa hả?"

"Ngoài thăm nhỏ bé Thiên, tôi cũng muốn thăm em!" Anh vậy lấy cổ tay của cô, kệ thây cô cố hết sức giãy dụa, kéo cô trở về phòng, khóa cửa ngõ lại. Quay người đè cô lên tường, song môi lạnh lẽo băng hôn lên môi cô, chặn dòng miệng nhỏ tuổi nhắn đang chửi bậy của cô, trẻ trung và tràn đầy năng lượng mà dai dẳng, nụ hôn cực kì mãnh liệt.

"Ưm............ ưm............ Buông ra.........." Uất Noãn trọng điểm phát ra tiếng chống đối siêu nhỏ, vỡ lẽ vụn cùng tuyệt vọng, "buông ra......."

Nam Cung Nghiêu hôn lên môi cô, từ cổ của cô ấy chầm chậm ngẩng đầu lên, nở nụ cười say mê, "em ước ao đánh thức bé xíu Thiên, thì la phệ một chút. Tôi không lo để con nhìn thấy chúng ta đang làm những gì đâu, giả dụ như em muốn."

Nhìn thấy sự khiếp sợ cùng chùn cách trong đôi mắt cô, anh ổn định cằm của cô ý lần nữa, hôn mạnh dạn lên môi cô. 1 bàn tay lớn xoa nắn thật bạo phổi bộ ngực đẫy đà của cô, đùa giỡn nụ hoa màu sắc hồng nhạt kia. Nụ hôn của anh rất điên cuồng, gặm nhắm, liếm láp, y hệt như một bé quỷ tới từ địa ngục.

Cô đó là cây dung dịch phiện, cũng chính là thuốc độc của anh, luôn luôn làm đến anh mất đi lý trí, tạo nên anh say đắm mê.

Nụ hôn đã không còn có thể thỏa mãn phái mạnh Cung Nghiêu, anh kéo cô lên giường, ở đè xuống. Men theo xương quai xanh của cô đi xuống, đến cỗ ngực của cô, đầu tiên là biện pháp một lớp vải mà trêu chọc, chờ mang đến khi hầu hết nụ hoa của cô ý căng lên, kế tiếp cởi sạch hết, để cơ thể trắng nõn ko chút khiếm khuyết nào của cô trưng bày trước phương diện của mình.

Nở thú vui gian ác, "miệng thì luôn chống đối nói ko muốn, nhưng cơ thể em so ra còn thành thật rộng em đó. Em xem, đã căng cứng lên rồi kìa....."

Anh khéo léo xoa tròn địa điểm đẫy đà của cô, đầu lưỡi độ ẩm ướp cùng nóng nóng liếm láp, khiến cho Uất Noãn trung khu không xong thở sốc, chũm vặn vẹo làm việc thể để phòng lại, nhưng mà cô cảm giác cơ thể trong khi đã không thể là của bao gồm mình, chỉ để cho anh mang sức bỏ ra phối.

Khi ngón tay của anh ý đi vào cơ thể cô, trong chớp mắt y hệt như có một luồng điện chạy khắp cơ thể, cô ngạc nhiên mà thở gấp, vẻ mặt giống hệt như trứng gà bị luộc chính, xấu hổ với tức giận mà rơi nước mắt.

Khi dưới đã đủ độ ẩm ướt, nam giới Cung Nghiêu rốt cuộc đã hết khống chế được, bèn đưa chính mình vào.

Chặt quá! Nơi không khô thoáng và ấm nóng của cô ấy bao chặt đem anh, tạo nên anh phạt điên lên. Anh thoải mái phát ra tiếng thở sốc, bắt đầu thong thả ra vào, song môi dây đem môi cô, bàn tay vuốt ve khung hình cô, thế ý mong mỏi khơi dậy ham mê muốn lớn số 1 của cô.

"Ưm.......... đừng mà........... Xin anh chớ như vậy.......... Xin anh..........." Uất Noãn tâm phát ra tiếng cầu xin nỉ noi, cơ thể chuyển đổi đến kỳ lạ, ở bên dưới không thể điều hành và kiểm soát mà không xong xuôi tiết dịch, điều này tạo nên cảm thấy nhục nhã mang đến nỗi ao ước đâm đầu vào tường.

Nam Cung Nghiêu cười cợt mỉa, "miệng nói không muốn, nhưng khung hình lại kẹp chặt tôi như vậy. Uất Noãn Tâm, em sinh hoạt trên giường cơ mà cũng ăn uống ở nhị lòng, nói một lối nghĩ một nẻo sao?"

Cô càng không chịu đựng nổi, anh càng nhẹ dàng, thư thả ra vào, dừng lại ở chỗ sâu nhất. Dùng bí quyết này để hành hạ cô, nhằm cô buông vứt lòng từ trọng, bắt cô cần kêu lên.

Nâng cằm của cô ý lên, dịu dàng êm ả liếm phần đa giọt nước đôi mắt không chấm dứt chảy của cô, "em ngoan một chút............. Em sẽ tương đối thoải mái.........."

Bầu bầu không khí trong phòng ngày càng nóng bỏng, hệt như đang bị nướng trên lửa. Uất Noãn Tâm gặm chặt răng, không cho phép mình bật ra giờ đồng hồ kêu.

Cô cực kỳ ghét khung người của mình, ví dụ rất hận anh, nhưng lại lại cấp thiết khống chế cái xúc cảm này. Cô hận khung hình mình, hận cô lại có thể có cảm giác đối với nhiều loại quan hệ bừa bến bãi này, cô hận mình lại sở hữu phản ứng.

Xem thêm: Bạn Học Tiếng Anh Như Thế Nào ? Bắt Đầu Học Tiếng Anh Như Thế Nào

Cơ thể cô vẫn còn đang chống cự, khung người căng chặt đến gần như là muốn nứt ra, hệt như một cái xác bị tiêu diệt vậy........