Truyện tranh nụ hôn của sói

Nếu bạn là một độc giả trung thành của tiểu thuyết ngôn tình thì chắc rằng bạn không thể không biết đến “Nụ hôn của sói”. Đó là câu chuyện tình yêu giữa một đại ca xã hội đen và một nàng cảnh sát luôn nêu cao tinh thần chính nghĩa. Vừa nghe đã thấy trớ trêu, đã biết trước tình cảm của họ sẽ phải gặp trắc trở. Hãy bật một bản nhạc nhẹ nhàng trong lúc đọc bài review này và cùng tôi hóa thân thành người qua đường để chứng kiến đoạn tình cảm từ khi vun trồng đến khi ra hoa, kết quả của họ bạn nhé.

Bạn đang xem: Truyện tranh nụ hôn của sói

*
Nụ hôn của sói – Diệp Lạc Vô Tâm

Review, tóm tắt Nụ hôn của sói (Đồng lang cộng hôn) – Diệp Lạc Vô Tâm

Sơ lược thông tin truyện

Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm

Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Hắc bang, Ngược luyến tình thâm, Gương vỡ lại lành, HE.

*

Văn án:

Nếu An Dĩ Phong không tính là đàn ông, trên thế giới này không ai dám nói chính mình là đàn ông!

Nếu An Dĩ Phong không tính là yêu nghiệt, như vậy, trên thế giới này cũng không hề có yêu nghiệt…

Hắn là một người đàn ông như vậy, rong ruổi giang hồ mười lăm năm, ai dám cùng hắn một câu trái ý, về sau đừng nghĩ mở miệng nói chuyện. Hắn kiêu ngạo ương ngạnh, hoành hành ngang dọc, hắn cô độc, mệt mỏi… nhưng mấy ai biết rằng, trong tim hắn chỉ có một bóng hình, và có một người lặng lẽ yêu hắn, chờ hắn… ở một nơi rất xa.

“Em không cần kết quả, cũng không cần hứa hẹn gì, có thể yêu thêm được một ngày thì sẽ yêu một ngày, có thể nhìn thêm được một lần thì sẽ nhìn thêm một lần!”

“Tư Đồ Thuần, em hãy nhớ rằng, An Dĩ Phong cả đời này sẽ không lấy ai khác ngoài em!”

“Nhưng em không thể lấy anh.”

“Anh biết… Được yêu em là đủ rồi.”

“Cho dù ngày mai có kết cục thế nào đi nữa, em cũng sẽ không hối hận vì đã yêu anh.”

_Trích “Nụ hôn của sói (Diệp Lạc Vô Tâm)_

Review Nụ hôn của sói

*

“Nụ hôn của sói” – Khi hai thế giới bắc chung một nhịp cầu.

An Dĩ Phong và Tư Đồ Thuần là người của hai thế giới bởi một người luôn sống trong ánh hào quang của chính nghĩa còn người kia lại ở trong bóng tối bị bao phủ bởi cái gọi là đạo giang hồ. 

Tư Đồ Thuần tuổi đôi mươi luôn ôm ấp nhiệt huyết của một cảnh sát trẻ, cô mong muốn những điều xấu xa sẽ không còn tồn tại. Để thực hiện mong muốn của mình, trước tiên Tư Đồ Thuần phải quản lý chặt chẽ khu vực nơi mình sinh sống. Thật không may cho cô vì ở đây lại có hai tên trùm xã hội đen mà người trong giới nghe đến đều phải cúi đầu. Một tên mặt lạnh nhưng thủ đoạn rất cao thâm là Hàn Trạc Thần, tên còn lại lúc nào cũng trưng ra bộ mặt tươi cười bất cần đời là An Dĩ Phong.

An Dĩ Phong người cũng như tên, như một cơn gió tự do tự tại. Trên môi hắn luôn nở một nụ cười bất cần, không sợ trở không sợ đất, đương nhiên cảnh sát cũng chẳng thể làm hắn bận tâm. Hắn chỉ nghe lời một người duy nhất là “Thần ca” của mình.

Một người yêu chính nghĩa, một kẻ bất phân trắng đen thị phi chỉ nghĩ đến tình nghĩa giang hồ nhưng cây cầu duyên phận lại cho họ gặp gỡ rồi yêu nhau. Cuộc tình này từ lúc bắt đầu đã dự đoán được tương lai trắc trở. An Dĩ Phong trưng ra vẻ mặt gợi đòn trước cô gái mà anh yêu, còn lòng Tư Đồ Thuần không khỏi xốn xang khi nghĩ về nụ cười ấy. 

“Yêu chính là xoay người, để nước mắt rơi xuống trong đêm tối nơi em không nhìn thấy, còn dưới ánh mặt trời em nhìn thấy là nụ cười hăng hái của anh.” – An Dĩ Phong.

Xem thêm: Học Sinh Chân Kinh Tập 13

Giữa họ không có những cuộc hẹn hò lãng mạn như bao cặp đôi khác mà chỉ có hai trái tim vụng dại trộm ăn trái cấm đầu đời. Cả hai chia tay bởi thân phận và tín ngưỡng của họ. Con gái của cục trưởng cục cảnh sát đem lòng yêu một kẻ giang hồ tay dính máu. Đó cũng là thời điểm toàn giới cảnh sát thực hiện mục tiêu thanh lọc các thế lực hắc đạo trên toàn Hồng Kông. Cô muốn gặp nhưng anh lại trốn tránh vậy thì cô sẽ thành toàn cho anh. 

An Dĩ Phong thấy người mình yêu đã hạnh phúc bên gia đình mới, có chồng yêu thương và một đứa con trai kháu khỉnh. Nhưng anh đâu thể biết rằng đứa trẻ ấy chính là kết tinh tình yêu của họ, là kết quả một đem vứt bỏ thân phận và địa vị của cả hai. 

Tranh đoạt, chém giết đã không còn ý nghĩa gì với hai kẻ từng một thời ngang dọc trong giới hắc đạo. Giờ đây, họ có những điều muốn bảo vệ hơn cả chính bản thân. Họ giả chết rồi sang Ustralia sống dưới một thân phận khác. An Dĩ Phong muốn tìm lại người xưa, nếu cô ấy không hạnh phúc anh sẵn sàng làm mọi thứ để cô được hạnh phúc. Tư Đồ Thuần vẫn sang Ustralia đúng như lời hứa của mình, mở quán cà phê Waiting – Chờ đợi – hai chữ nói hết sự nhớ mong của cô. Khi có tin An Dĩ Phong chết, cả thế giới có thể tin, chỉ có cô là không tin, bởi An Dĩ Phong không dễ chết và không thể chết, còn một lời nguyền định mệnh, anh không thể coi cái chết là cách trốn tránh được, em đã đợi được, tại sao anh lại không? Cuối cùng, cô cũng đợi được kết cục cho tình yêu của mình.

Có nhiều người cho rằng đây là một tình huống thiếu thực thế khi cảnh sát và tội phạm lại đem lòng yêu nhau. Nhưng cuộc đời có biết bao biến động, mấy ai biết trước được tương lai sẽ phát sinh những gì. Vậy tại sao chúng ta lại quá khắt khe với tình cảm của họ khi quyển tiểu thuyết này chỉ nhằm đem lại niềm vui cho độc giả giữa những bộn bề, rối ren của cuộc sống thường nhật?