TÚ LỆ GIANG SƠN TRUYỆN

tác giả Lý Hâm Thể loại Trạng thái cập nhật lượt thích ngay

Tác phẩm Tú Lệ Giang Sơn, một câu chuyện ngôn tình tuyệt của Lý Hâm, truyện kể về cao thủ Taekwondo quản lí Lệ Hoa trong một lượt ngắm sao sa rơi lại đúng ngay khi tử vi chạy ngang trời, xuyên không khí về 2000 thời gian trước vào thời kỳ vương vãi Mãng đổi triều xưng đế. Bị xuyên vào linh hồn thiên kim tè thư Âm Lệ Hoa, có phụ thân là một phú hộ ở Hán Triều. Âm Lệ Hoa thay đổi một bé người hoàn toàn khác trước, gồm tính bí quyết phóng khoáng khanh vốn giai nhân, tư tưởng tân tiến lại cơ trí rộng người. Âm Lệ Hoa cùng Lưu Tú sát cánh sát cánh, nhờ sự bền bỉ, quả cảm và tài trí hơn người mà chiếm chọn trái tim lưu Tú. Hai tín đồ từ đây, bước đầu một đoạn truyện tơ duyên được thiên truyền thống lưu, rung cồn ngàn đời.


CHƯƠNG MỚI NHẤT

Chương 69: Phá vây

DANH SÁCH CHƯƠNG

1 Chuyển cấp tốc đến trang

Chương 1: sao sa

Edit : hoaquynh123 Beta : Louis, Như im (4rum rubyandme)

I.

Bạn đang xem: Tú lệ giang sơn truyện

Đám các bạn trong nhóm đang nhất trí qua smartphone rồi, gắng mà tiếng lại báo là đêm hôm không thể mang đến như sẽ định. Cầm di động cầm tay trong tay, tôi tức mang đến nỗi suýt chút nữa đem vỏ ngoại trừ di hễ bóp nát.

Đúng là 1 trong đám không tồn tại tính người, trước còn thề thốt hứa sẽ giữ lại được lời, nói cái gì mà đợi thi xong, hứa đến về tối nhất định cùng tôi đi xem sao băng rơi.

Vừa khéo từ bây giờ đài thiên văn đưa tin tối đến sẽ có được mưa sao băng. Đài khí tượng cũng nói buổi tối nay không gió, ko mưa, đúng là một cơ hội xem mưa sao băng hay vời. Vậy cơ mà khi tôi có hứng gọi điện thoại thông minh tìm tín đồ đi cùng, thì độc nhất vô nhị loạt cả đám kia thật không có lòng mà, toàn bộ đều cho tôi leo cây.

Đi lòng vòng trê tuyến phố đã nhì lần, tới thời gian trời tối dần, ngồi trong phòng nạp năng lượng của quán Mc Donalds, chiếu qua cửa kính vào suốt, tôi nhìn mẫu người ân hận hả, ồn ã bên phía ngoài đến ngẩn người.

Sau khi nhìn qua một lượt dĩa hamburger cánh con gà trên bàn, tôi nhanh lẹ quyết định đi về nhà trọ kéo cho bằng được anh bạn cùng chống đi ngắm sao băng cùng.

Lúc trước do chuyên trung tâm học hành, tôi thế ý chuyển thoát ra khỏi nhà, thuê một gian chống ở gần khu ngôi trường học. Tòa nhà thuê này là gian có cha phòng chính và hai phòng phụ. Một khách thuê mướn thì hết sức lãng phí, vì tiết kiệm ngân sách và chi phí tiền sinh hoạt, tôi vẫn tìm một người cùng khoa tên là Du Nhuận làm bạn cùng phòng. Sau một tháng, Du Nhuận lại rủ thêm một bàn sinh hoạt cùng khóa tuy thế không thuộc khoa với shop chúng tôi về làm đồng minh thứ ba.

Bạn tê tên Diệp chi Thu, cô ấy có tính tình cổ quái, bình thường cũng ít nói chuyện, trên sinh sống mũi luôn kè kè cặp kính. Cho tới tận bây giờ, tôi cũng không từng nhìn thấy rõ xem khía cạnh mũi cô con gái trông ra làm sao nữa. Mà lại cô ấy học tập rất là chuyên chỉ, một ngày dài nhốt bản thân trong phòng học bài. Nghe nói chăm ngành chủ yếu học là khảo cổ, lại ham mê mê thiên văn, tính ra cô bạn nữ mỗi lắp thêm cũng biết kha khá.

Tuy rằng mọi bạn cùng ngơi nghỉ với nhau bên dưới một mái nhà đã hơn bốn tháng, nhưng tôi cùng với cô ấy cũng không coi là quá thân thiết. Bù lại, tôi khôn cùng thân với đứa bạn cùng lớp Du Nhuận.

Hì hì, cười hai giờ đồng hồ rồi tôi lấy tay quờ vào chiếc túi phía bên ngoài lục tìm khóa xe để open nhà.

Cửa vừa mở, tôi chưa kịp mở miệng dụ dỗ Du Nhuận, đã hốt nhiên nghe thấy giờ khóc vọng ra từ trong chống khách. Lạch cạch, tôi sợ tới mức làm rơi cả dòng túi bên trên tay xuống đất, chạy vội vàng vào “Du!”

Phòng khách vẫn phòng nắp, khắp nhà đều không thấy bất kỳ dấu hiệu nào của trộm giật xâm nhập cả. Du Thuận ngồi trên sofa, bên trên gối có một cuốn sách đang mở, vào tay thì vắt một hộp khăn giấy lớn, bởi đã khóc một lúc đề xuất nước đôi mắt nước mũi tèm lem, nghẹn ngào như là rất có thể tắt thở ngay hôm nay luôn.

Thấy tôi vọt đến, cô thanh nữ nhướn ánh nhìn đã sưng đỏ quan sát tôi một cái, rồi lại tiện thể tay rút ra mấy miếng khăn giấy lau nước mũi.

“Cậu…” – Tôi hít một hơi, sợ bóng hại gió một hồi thuộc cấp như mong nhũn ra. “Cậu…đừng nói với mình là cậu vẫn đọc ngôn tình nha?”

Cô ý trung thực gật gật đầu, nhấc quyển sách kia lên, nói với giọng mũi còn tắc “Rất hay, cậu vẫn muốn đọc không?”

“Đọc? Để giống cỗ dạng cậu bây chừ sao?” Tôi liếc mắt nhìn lên bìa sách, ko lớn, khá kiểu như mấy quyển ngôn tình tiếu thuyết nhưng Du đại tè thư đơn vị ta tốt đọc. Trên bìa sách đề bốn chữ tương đối rõ ràng: ‘Độc bộ thiên hạ’.

“Cậu đổi thể loại rồi à, thoải mái và tự nhiên đi hiểu kiếm hiệp?”. Kiếm hiệp thiệt ra cũng chính là một mô hình tiểu thuyết, chẳng qua, phân vân tiểu thuyết tìm hiệp nào lại có thế làm Du đái thư cảm động mang lại vậy thôi.

“Không, là…” – Cô nàng liên tục lau nước mũi. “Là ngôn tình, là loại mới xuất hiện thêm gần đây, đái thuyết thanh xuyên”

“Lại là hình dáng tóc Mãn Châu đó? Chả lẽ phái mạnh nhân cạo trọc nửa đầu cũng tuấn mỹ sao?”

“Đẹp trai lắm!” Du Nhuận xốn xang đứng nhảy lên, ánh mắt như phân phát ra ánh nắng “Hoàng Thái rất thật tuấn mỹ…”

Tôi chỉ cảm thấy từ đầu đến chân ớn lạnh, hệt như khắp cơ thể vừa bị dội sang 1 thao nước lạnh lẽo vậy: “Hình như tất cả nam nhân bọn họ Ái Tân Giác La đều sở hữu vẻ bên cạnh không bắt mắt, quan trọng Hoàng Thái Cực, nghe nói vô cùng vạm vỡ các loại nam nhân như vậy mà cũng được gọi là khôn cùng tuấn mỹ sao?”

“Soạt!” Một cái gối ôm hình chú ỉn hồng nhanh như chớp định đặt trên đầu tôi, tôi cấp tốc mắt cấp tốc chân kị được.

“Cậu biết được những điều gì mà nói hắn không đẹp trai? Chuyện 400 thời gian trước liệu ai nói đúng được? Cậu còn không biết được Hoàng Thái cực trông như thế nào, nhờ vào đâu mà lại nói hắn như vậy?”

Du Nhuận như bị ai đó cụ được cái đuôi mèo của bản thân vậy, cả người lúc đó lông tóc như dựng đứng cả lên. Cô thiếu phụ trừng cặp mắt bé thỏ, từ sofa đứng lên, giương nanh vuốt về phía tôi, khí cố gắng thật ghê người.

“Haiz!!!” Tôi lỏng lẻo lùi lại về phía sau, quả nhiên chú mèo nhỏ cũng có những lúc tức giận.

“Cậu…cậu chính xác là bà bà mẹ kế!” Du Nhuận khóc thút thít, khóe mắt lại bước đầu ướt đẫm lệ “Cậu cùng với người sáng tác đều giống nhau, đông đảo là chị em kế độc ác. Ôi Hoàng Thái cực của ta, A cỗ của ta…”

“Rầm” – Phía sau sống lưng tôi đã va vào vách tường, những giọt mồ hôi lạnh dưới ót cũng toát cả ra. Chẳng thể không nói, tôi không va vào các loại truyện xuyên không này chính xác là quyết định sáng sủa suốt.

“Du, Du Nhuận! Cậu….ăn hamburger không? mê mệt nhân cá kia nha”. Tôi vội vàng nhắc đến túi vật trên tay để mang lòng, góc nhìn cô bạn nữ nhẹ nhàng chớp chớp.

Chú mèo nhỏ tuổi quả nhiên kết thúc động tác, không hề xù lông lên nữa. Tưởng đã rất có thể yên ổn thay chắc thắng lợi, thì đột nhiên cô chị em đanh mặt lại, kiên quyết nói “Quyết không hành khất đồ của bà bầu kế!”

Tôi xém chút nữa bửa lăn ra khu đất rồi.

“Két” – góc cửa phòng phía đông hốt nhiên mở ra, một song kính đen thân quen mở cửa ngõ nhẹ nhàng đi ra.

“Cậu ko đi ra ngoài sao?” Tôi kinh ngạc nhìn cái bóng dáng như u linh kia đang cầm mẫu cốc, đi mang đến chỗ góc tường gồm bình nước lọc, lặng lẽ âm thầm uống nước.

Thật là tương đối khó tin, tôi đinh ninh là Diệp đưa ra Thu không tồn tại nhà, chưa hẳn Du Nhuận ở phòng khách gào khóc thảm thiết, làm cho ai cũng không thể duy trì được bình tĩnh. Sao mà lại ở trong hoàn cảnh, cô con gái cũng không sợ hãi mà hoàn toàn có thể tiếp tục trong phòng được chứ?

“Uhm…” – Diệp đưa ra Thu lãnh đạm trả lời. “Chút nữa đi ăn uống tối!”

“À…mình gồm mua hamburger này, chúng ta cùng ăn…” – Một chữ ‘ăn’ còn chưa nói ra, bỗng dưng nghe thấy giờ đồng hồ Du Nhuận vùng phía đằng sau khẽ nói “À, bản thân nghĩ là đề nghị đi ăn uống lẩu…”

Diệp chi Thu bưng loại cốc nghi bất tỉnh khói, ánh nhìn cổ quỷ quái sau cặp kính bỗng nhiên lóe lên.

Tôi âm thầm kêu không ổn, toàn thân lo lắng, chỉ thấy Du Nhuận mồm đầy hamburger, quai hàm đang làm việc hết công suất, vẫn luôn nhớ thèm nhỏ dãi lặp lại “Đã lâu rồi bản thân chưa ăn lẩu…”

“Món nào cậu cũng không buông tha hết à!” mắt thấy một chiếc hamburger trong khoảng nửa phút bị kẻ khi nãy còn giữ nguyên lời thề son sắt, hờn giận cự hay của ăn uống xin, mà lúc bấy giờ lời thề này đã như gió cuốn mây bay, bị cô nữ nuốt vào bụng từ khi nào rồi. Tiếp theo, tôi thay nén cảm hứng muốn rước cô phụ nữ bóp chết.

Diệp bỏ ra Thu uống khô nước xong tự động trở về phòng. Khi mà lại tôi vẫn mãi thống kê giám sát dùng ba tấc lưỡi làm thế nào để dụ được Du Nhuận theo mình đi ra phía bên ngoài xem mưa sao băng thì cô ấy lại từ trong chống đi ra, trên người mặc một chiếc áo khóa ngoài lông vàng, hệt như đang chuẩn bị xuất phát. Du nhuận lau miệng, không hết còn liếm khóe môi, vội vàng hỏi “Cậu đi đâu vậy?”

“Ăn về tối mà!” – Cô chị em nghiêm trang trả lời. “Không đề xuất cậu nói muốn nạp năng lượng lẩu sao?”

Tôi trợn mắt há hốc mồm “Cậu ăn mặc như vậy chỉ để ra phía bên ngoài ăn lẩu?” Ăn lẩu có cần như đi bộ đường dài vậy không? ra khỏi cổng trường tầm trăm mét cũng có tới ba quán lẩu mà.

Diệp bỏ ra Thu đứng ở cửa ngõ chọn giày để mang, bỏ lỡ đôi giày da dê mới mua hôm qua, lựa chọn 1 đôi giầy thể thao “Không phải!” – Cô thiếu nữ khom lưng, yên tâm nói “Ăn buổi tối xong bạn muốn đi leo núi”

“Leo núi?” – Đêm về tối mà ước ao leo núi, không phải cô ấy sợ nạp năng lượng no khó tiêu kia chứ?

Diệp đưa ra Thu tựa hồ đọc những lo lắng của tôi, xoay đầu nở nụ cười, nhẹ giọng lý giải “Tối nay bao gồm mưa sao băng!”

Mưa sao băng? mắt sáng lên, chũm mà tôi lại quên, trong những sở ưa thích của Diệp đưa ra Thu chính là thiên văn học.

“Mình đi với cậu nhá!” Tôi gấp nói.

Tôi vui mừng quá đỗi vội vàng đi theo: “Một tín đồ xem sao đổi ngôi chẳng mấy thú vị, mấy ngày nay thi dứt mình đang nhàn nhã đến chán chết đây, không bởi mình đi thuộc cậu!”

“Ơ…” – Du Nhuận nuốt xuống miếng hamburger cuối cùng, kêu lên “Mình cũng đi nữa mà! Đợi mình với, mặc áo khoác cái đã!”

Diệp bỏ ra Thu phụ thuộc vào tường quan sát tôi đi giày, tò mò và hiếu kỳ hỏi “Cậu cùng thích ngắm sao?”

“Ha ha…” – Tôi cười ẩn ý, trước giờ đồng hồ nào ưa thích ngắm sao, chỉ nên phim trên truyền hình thường giỏi chiếu mấy loại như ngửng đầu ngắm sao băng cầu nguyện thì cơn mơ sẽ đổi thay sự thật. Rồi các tình ngày tiết linh tinh không giống nữa có tác dụng tôi rất tò mò nên cũng theo đòi văn vẻ ý muốn trải nghiệm một lần. Tôi vốn là không tin tưởng chuyện đó, chỉ với con tín đồ ta khi lâm vào trường hợp bối rối, trải qua tâm trạng tuyệt vọng thì chuyện gì rồi cũng dám thử. Kệ xác là thật tuyệt giả, tóm lại là cứ cầu nguyện một chút, chỉ mong sao tháng cha này khi có điểm thi, tôi hoàn toàn có thể qua là được.

Nhớ lại mấy ngày trước, thậm chí bạn dạng thân còn ậm ừ lúc bị bà bầu kéo tới vài ngôi miếu thắp hương bái lạy, tôi khóe mồm run run tươi cười vực dậy thật trinh nữ biết bao.

Vài phút sau, Du Nhuận mặc áo khoác bên ngoài bông, team mũ len với nón, choàng khăn choàng cổ, đeo găng tay tay, từ vóc dáng thiếu nữ trở thành một tay con gián điệp nghiêm trang bước thoát khỏi cửa.

II.

Ba người shop chúng tôi cười nói thú vui chạy mang đến quán lẩu cách nhà trọ sát nhất, Thiên Hi Duyên, nhà hàng siêu thị một chút. Đến rộng chín giờ đồng hồ tối, bắt đầu mang theo đầy tín đồ mùi lẩu từ vào quán bước ra, đánh ợ no nê chầm chậm hướng theo ngọn núi tối đa trong nội thành, núi Vân Đài Sơn, tập tễnh mà đi.

Từ Thiên Hi Duyên cho chân núi Vân Đài Sơn, đi xe taxi thì chỉ 5 phút, xe bus thì khoảng tầm 10 phút, còn đi dạo thì chừng 25 phút. Đối với chúng tôi, cha đứa gồm chí muốn giảm cân nặng thì sau cuối nhất trí chọn lựa cách thứ ba.

Chín giờ tứ mươi đến chân núi, đi lên tới đỉnh sẽ là mười tiếng rưỡi. Du Nhuận mệt cho kêu ầm ĩ, nói là vô cùng hối hận vày bị mắc mưu, Diệp chi Thu từ thời điểm leo núi một câu cũng không nói, chỉ rất có thể nghe thấy tiếng cô đàn bà thở dốc, cũng có thể biết thể lực cô nữ so cùng với Du Nhuận thật sự xuất sắc hơn nhiều.

Trên đỉnh núi gió khá lớn, hoàn toàn có thể thấy được dự báo thời máu cũng sai lắm, may mà bầu trời đêm nay không mây, tầm chú ý vô thuộc tốt. Ngửa đầu chú ý lên, cẩn trên nền trời là vô vàn bởi tính tú lộng lẫy, cực kì đẹp mắt.

“Đẹp quá!” – Du Nhuận nhị tay choạng thẳng, mồm phả ra từng làn sương trắng, từng đợt, nhịp nhàng tan vào trong gió.

Diệp chi Thu sau khi thở hổn hển xong, nhoáng đã quay trở lại bình thường, rồi mở cha lô lấy ra kính thiên văn, bước đầu lắp loại giá, rượu cồn tác thuần thục, chỉ vào 3 phút đã lắp ngừng một loại kính viễn vọng. Tôi ở cạnh bên nhàn nhã nhìn bạn nữ bận việc.

“Quản Lệ Hoa!” – Cô ấy giới hạn lại, ghé mắt nhìn về phía tôi. “Nghe nói cậu nằm trong câu lạc bộ Taekwondo?”

“Đúng vậy!” không rõ ngọm gió tối từ phương Đông giỏi Tây thổi đến táp lên mặt, làm cho tôi thấy ngứa ngứa.

“Võ sinh nòng cốt của câu lạc bộ?”

“Tức nhiên!” Tôi vuốt lại làn tóc rối, khoái chí cười. “Mình đã sở hữu đai đen”

Câu lạc bộ Taekwondo hơn hai trăm thành viên, đã có được đai black tính luôn luôn huấn luyện viên thuộc trợ lý thì chỉ tất cả chín người, bản thân thật đúng cùng với danh xứng tinh anh chủ lực của câu lạc cỗ mà.

Diệp chi Thu lộ vẻ kinh ngạc: “Đai black nhất đẳng?”

Tôi còn còn chưa kịp trả lời, Du Nhuận bên cạnh đã giật lời: “Sai! Là nhị đẳng!” – Cô chị em tỏ vẻ sùng bái. “Lệ Hoa thật hết sức lợi hại, mình đã từng đã tận mắt chứng kiến cậu ấy cho tên lớn lao cao 1m9 một cước trở thành cún. Chậc chậc, đẹp đến ngây người, dũng mãnh á!”

Diệp đưa ra Thu càng nuốm nhìn tôi kỹ hơn, cứ như tôi là fan ngoài hành tinh, góc nhìn sau căp kính lộ ra ngạc nhiên cùng ngờ vực “Cậu gồm thật lợi hại vậy không?”

“Haha…” – Tôi cười khan nhị tiếng, tiếng cười hàm hồ.

“A! Sao băng” – Du Nhuận đùng một phát la lên phá đổ vỡ cuộc thủ thỉ giữa tôi cùng với Diệp bỏ ra Thu.

“Ở đâu? Đâu nào?” – Tôi cùng Diệp bỏ ra Thu rối rít ngẩng đầu, chỉ thấy khung trời đêm vẫn như trước chưa xuất hiện gì ráng đổi, một vệt sao băng cũng ko thấy.

“Mình vừa thấy được! Mình bắt gặp mà! thiệt là sao băng, tiếng nó cất cánh đi đâu mất rồi…” – Du Nhuận mừng rỡ kêu to.

“Thật! Đời đen đủi!” – Tôi ảo não vẫy tay, thật xứng đáng tiếc, tự nhiên lại mất white một cơ hội được ngắm sao băng.

Diệp chi Thu cúi đầu chú ý nhìn di động: “À, đài thiên văn nói là rạng sáng bao gồm một lần, xem thực trạng vừa nãy, có lẽ rằng là lần rơi trước tiên cũng không chừng”.

Một giờ sau, những bởi vì sao trên trời lành mạnh và tích cực nhấp nháy.

Hai tiếng trôi qua, những ông sao vẫn ko biết mệt mỏi nhấp nháy liên tục.

Ba giờ sau nữa…

Tôi bắt đầu không rời đôi mắt khỏi bầu trời.

Tùy luôn thể ngồi lên trên mặt một tảng đá lớn, Du Nhuận giáp bên, đầu tựa nhập vai tôi, tiếng thay đổi rất bé dại cùng với từng luồng khí lạnh thổi vào gáy tôi, cảm giác buồn ngủ bỗng nhiên ập đến.

Khi trời đang trong thời điểm tháng hai giá chỉ rét, cửa hàng chúng tôi lại ráng thủ trên đỉnh Vân Đài đánh gió giá gào thét này, từ bỏ từ ngóng một trận mưa sao băng y như trong truyền thuyết.

“Thật là gặp phải vận xui mà!” Tôi xoa xoa nhị mí mắt như ao ước cụp xuống, nhỏ dại giọng lầu bầu. “Đến mưa sao băng cũng chẳng đợi mình!”

“Lệ Hoa!” Du Nhuận hấp háy mẫu mũi, giọng thiểu não. “Mình đói bụng quá, cậu gồm mang theo gì ăn uống không?”

Tôi thuận tay chỉ lên trán cô nàng: “Cậu là Trư chén Giới đầu thai sao? cả ngày không xem tè thuyết thì chỉ biết có nạp năng lượng thôi à?”

Du Nhuận đau khổ rên rỉ một tiếng, cũng không biết là thật sự đói không tuyệt là tại tôi đánh đau. Một trận gió thổi tới, cô thiếu nữ co rúm lại, rùng mình một cái, mỉm cười hề hề một giải pháp đáng yêu quý “Tốt duy nhất là trở lại thôi, mình đợi xem sao băng nhưng có lẽ rằng chúng gần như đã đi ngủ không còn rồi đó!”

Trong lòng tôi kỳ thực cũng sớm gồm ý định này, vừa nghe Du Nhuận nói bởi vậy đã ngửng đầu dùng góc nhìn nhất trí chú ý về phía Diệp đưa ra Thu.

“Chi bằng lần sau bọn chúng ta…”

“Mình vẫn kể cho những cậu nghe một vài câu truyện cổ về những vì sao”. Thanh âm của mình bị Diệp đưa ra Thu đột nhiên lớn tiếng át đi, con bạn chỉ lên chầu trời sao, mỉm cười nói “Người xưa cũng tương đối thích ngắm sao, họ hay được sử dụng tinh tượng để xem thiên mệnh sấm đồ. Nếu như ở thời nay vẫn bị coi là ngu muội, mê tín. Dẫu vậy vào thời xưa lại siêu thịnh hành, coi nó như là một xu hướng thời thượng cực kì thần túng gì đó”.

Tôi đem tay che miệng, lén ngáp một cái. Nói thiệt ra, tôi so với mấy vật dụng tinh tượng linh tinh gì đó không tất cả hứng thú. Cơ mà lời Diệp đưa ra Thu nói lại khiến cho Du Nhuận hứng thú, cô bạn nữ ngồi thẳng lại nói “Mình biết Thần chiến tranh Athena, 12 cung hoàng đạo!”

“Ừ, hừm…” – Diệp đưa ra Thu bớt xấu hổ hằng hắng trong cổ họng tiếp lời. “Cậu nói ko sai…Chỉ là, đó là ‘Hàng ngoại nhập’, thiên văn trung hoa cổ đại phân tích là phân tạo thành ấn tam viên, tứ tượng, nhị thập bát tú…”

“A, nhị thập bát tú, cái này mình cũng biết, phía nam giới Chu Tước, có quỷ túc, tinh tú, liễu túc, thức giấc túc, trương túc, dực túc, chẩn túc…”

“Ôi, cậu làm thế nào mà biết? Cậu cũng đều có nghiên cứu vớt nhị thập chén bát tú sao?”

Du nhuận đắc ý mỉm cười “Trong ‘Cuốn sách kì túng thiếu ’ cũng có thể có giải ưa thích qua, mình khôn xiết thích các tinh tú đó!”

“Cuốn sách kì túng thiếu là loại gì?”

“Là hoạt hình! Hồi học cấp cho 2 mình tất cả xem qua, đến hiện giờ còn nhớ rất rõ nhá. Cỗ đó bao gồm toàn những bé rất đẹp nhất trai đó!”

Tôi đứng phía sau phương pháp Diệp đưa ra Thu chừng 3m, thấy cô phái nữ lấy tay đỡ gọng kính, mồi nhử vai hơi run run lộ tầm dáng bực mình. Nhịn ko được, tôi xoay fan cố nén để không chứa tiếng mỉm cười ha hả.

Biết sẽ như vậy mà, cô thiếu nữ Du Nhuận này, đang học những vậy rồi mà lại biểu hiện hiệ tượng chỉ là 1 trong cô nhóc linh động và mê hiểu truyện nhưng mà thôi. Thiên văn tinh tượng, nói gần như là tám hoánh của cô thiếu phụ cũng không có tác dụng hiểu rõ về nó!

Du Nhuận thức giấc như sáo, thao thao bất tuyệt, rộn ràng giảng giải về những tình máu trong phim mang đến Diệp chi Thu nghe. Tôi tìm một nơi bắt đầu cây lớn, ngả lưng nhờ vào thân cây, vừa giúp chắn gió lại rất có thể nhàn hạ giải lao. Ngay lúc mí đôi mắt vừa húi xuống, Diệp đưa ra Thu rốt cuộc kiềm chế ko được bộc phát ra: “Dừng lại đã! họ đang nói về nhị thập chén tú, ko bàn về mỹ nam, được chứ?”

Du Nhuận nặng nề hiểu hỏi lại: “Tại sao? Nhị thập chén tú cụ thể đều là mỹ nam mà…”

Diệp đưa ra Thu sắp đến phát điên: “Nhị thập bát tú là tinh thể, chưa hẳn là người! Thiên thể phân loại tứ phương gồm: Đông phương Thanh Long, tây thiên Bạch Hổ, Bắc phương Huyền Vũ, phái nam phương Chu Tước. Cần sử dụng nhị thập chén bát tú thay mặt là vày Đông phương gồm Giác, Cang, Đê, Phòng, Tâm, Vĩ, Cơ; Tây phương có Khuê, Lâu, Vị, Mão, Tất, Chỉ, Sâm; Bắc phương bao gồm Đẩu, Ngưu, Nữ, Hư, Nguy, Thất, Bích; nam giới phương có Tỉnh, Quỷ, Liễu, Tinh, Trương, Dực, Chẩn!”

“Không không đúng à, nhị thập bát tú thay mặt cho hai mươi tám vị soái ca, không tồn tại mâu thuẫn nhá…”

Nghe hai người, ông nói gà bà nói vịt đối thoại với nhau, tôi rốt cuộc không nhịn được, cười ha hả thành tiếng.

Thì ra về đêm náo nhiệt, kỳ thực cũng tương đối vui. Tía người chúng tôi trong bốn năm mon ở phổ biến dưới một mái nhà, lúc nào cũng có xúc cảm xa lạ nào đó chia cách chúng tôi. Nhưng cái cảm giác xa lạ này, tức thì tại lúc biện hộ nhau ồn ào này đã biến hóa mất, y như có kì tích vậy.

Bầu trời tối tĩnh mịch, đùng một cái lóe lên bởi vì một luồng tia nắng chói lòa chiếu rọi. Tôi trong khi vô tình chú ý thấy đột nhiên “AAA” một tiếng rõ béo rồi mở to đôi mắt đứng lên.

“Là…sao băng!” – Tôi vui lòng vô hạn. “Mưa sao băng rút cuộc cũng đến!”

Tôi mừng quýnh kêu la um sùm, tuy nhiên Diệp đưa ra Thu thuộc Du Nhuận một mặt hai fan vẫn ngoảnh mặt có tác dụng ngơ, tựa hồ hoàn toàn đắm chìm vào màn cãi nhau, không chút suy nghĩ sự chuyển đổi trên bầu trời.

Một ngôi! hai ngôi…Cả thai trời tỏa nắng ánh sao. Bây giờ tựa như là trên trời mưa xuống toàn sao vậy, tiếp tục từ bên trên trời sao sa xuống, cả bầu trời đêm im tĩnh chợt rực sáng.

Trong khoảng khắc đó, tôi bị kích động cho quên thở thừa nửa phút, chỉ nghe thấy tiếng của Diệp đưa ra Thu ngạc nhiên kêu lên: “A, sao rơi xuống trần, phong thủy ngang trời…”

Lời của cô phụ nữ còn chưa nói xong, tôi cảm xúc trước đôi mắt sáng ngời, trên trời tựa như có cả ngọn lửa cháy bùng lên, tương đối nóng đập vào mặt, làm rộp cả nhì mắt. Tôi khẽ rên lên một tiếng, đem tay đậy hai mắt. Chẳng qua một cái chớp mắt, ánh sáng đột ngột biến mất, tôi dè dặt cảnh giác trợn đôi mắt ngẩng đầu, thấy một hố đen kỳ kỳ lạ trên khung trời đêm vặn vẹo vẹo hiện ra, vô số ngôi sao chuyển động, giây khắc đã cất cánh nhanh đan lại thành một vài ba bức lưu giữ tinh vật hình.

Tôi nuốt xuống một hơi, trong lòng vừa hoảng vừa sợ, trái phải nhìn quanh, nạm nhưng không kiếm thấy bóng dáng Diệp đưa ra Thu cùng Du Nhuận đâu cả. Tôi vừa định hô to, thì trước mắt cảnh tượng đùng một cái lại tạo ra ảo ảnh lần nữa.

Xem thêm: Với Tay Bắt Lấy Vì Sao Chương Mới Nhất, Với Tay Bắt Lấy Vì Sao

Quanh quẩn bên tai vang lên hầu như tiếng thú dữ gầm rú, mịt mờ ẩn hiện trên chính là bốn diện mạo dữ tợn của những thú vật khổng lồ!

Thanh Long vần vũ phía Đông, vuốt rồng ngoài ra có thể xé rã vạn vật!

Bạch Hổ gầm rống ngơi nghỉ phương Tây, chạy nhanh như sấm, tấn mãnh vô cùng!

Phía Bắc có Hắc Quy cùng Thanh Xà cuốn lấy nhau, hợp hai thành một!

Phương Nam xuất hiện một con Chu tước sải rộng đôi cánh, mang theo lửa cháy hừng hực!

Tôi hoàn toàn bị dọa đến choáng váng, vào lòng cảm giác sợ hãi gia tăng mãnh liệt, sợ cho hai chân run bựa bật, miễn cưỡng lui về phía sau.

Chân trái bị trơ trẽn khớp phải phải nạm chịu đựng lui từng bước, rồi chợt phát hiện dưới chân giờ đang giẫm lên một khoảng không, giây lát tôi bị rơi từ trên cao rơi xuống…