Cafe Vỉa Hè Hà Nội

Với các chiếc ghế gỗ khiêm tốn và solo giản, fan ta có thể ngồi trường đoản cú sáng đến trưa, trưa đến chiều để thưởng thức một thứ văn hóa truyền thống đậm hóa học Hà Nội: cafe vỉa hè.


Hà Nội gồm văn hóa thưởng thức cà phê rất khác biệt. Không say mê cầu kỳ sang trọng, quá lộng lẫy cùng nhạc ầm ỹ, cũng ko rộng rãi, dàn trải theo phong cách cafe vườn hay coffe bệt... ở sử dụng Gòn. Ở Hà Nội, đặt mấy chiếc bàn cái ghế xếp trên vỉa hè một nhỏ phố nào đó để người uống được thả mắt theo dòng xe đang nườm nượp bên cạnh đường - trông chật chội như thế nhưng bàn như thế nào có không khí riêng bàn đó, chuyện bàn làm sao xôm bàn ấy, với khách thì bình thản thưởng thức ngụm coffe đậm đà, đặc sánh. Đấy mới là thứ cafe hút khách đến chết người!
*
*
Cafe Cộng bên trên phố công ty Thờ - dù ngày nắng giỏi ngày lạnh cũng đều đông khách.

Bạn đang xem: Cafe vỉa hè hà nội


Có những con phố ở Hà Nội cơ mà khi nhắc đến, người ta chỉ nghĩ đến những hàng cafe. Chẳng may nhưng mà đi vào giờ nghỉ trưa, thì tra cứu một bàn trống thật cạnh tranh lắm thay.
Tôi biết gồm một cô gái, nghiện cà phê trên một tiệm có cái thương hiệu khá ngộ, ở đâu mạn Bà Triệu cắt Lý Thường Kiệt, đến mức ngày nào cũng phải 1 tới 2 "tăng" ở đây. Cùng tôi cũng biết cô ấy nghiện cafe một phần thôi, điều yêu thích nhất là được ngồi nhìn loại xe không ngừng di chuyển bên trên phố Bà Triệu ấy. Gồm vẻ như những muộn phiền, cái suy nghĩ mệt mỏi cũng rã biến hết theo sự di chuyển của xe cộ cộ. Đấy chính là sự đắt đỏ vô giá coffe vỉa hè mang lại cho khách, nó không giống với những căn phòng kín bưng, lịch sự trọng đấy nhưng chịu, chẳng biết thả hồn vào đâu. Cùng khi đã "nghiện" rồi, thì lần sau chỉ chọn đúng góc ấy, để thưởng thức một ly coffe mà thôi.
*
*
Các nhỏ phố bao phủ như Nhà bình thường - Lý Quốc Sư cũng chật kín khách cafe - trà chanh.
Lý Thường Kiệt, Bà Triệu, Thái Phiên, Nguyễn Hữu Huân, nhà Thờ... đều là những con phố coffe hút khách hàng ở Hà Nội. Tầm chiều chiều, đi qua đây sẽ thấy các hàng cafe vỉa hè chật cứng khách. Không tồn tại vỉa hè rộng như Lý Thường Kiệt, những quán cà phê ở bên Thờ, Thái Phiên... đều tận dụng tối đa khu vực vỉa hè. Ở đầu góc nhà Chung - đơn vị Thờ có cafe Cộng, hiếm lúc thấy vắng khách. Bàn ghế bày chật như nêm, ngồi san liền kề với nhau nhưng chưa thấy ai phàn nàn gì về sự chật chội. Những ngày cuối tuần, đi qua đây gồm cảm giác như đi xem hội với những đám đông chật cứng.
*
Thái Phiên cũng là bé phố nhiều cà phê vỉa hè. Khách ở đây hầu hết là dân công sở.
*
*
Đoạn vỉa hè Tuệ Tĩnh - Triệu Việt Vương cũng được tận dụng để phục vụ khách hàng "nghiện" cafe.
*
Một ngày mưa phùn tháng 3 ở Hà Nội, quán coffe ở ngõ Nguyễn Hữu Huân vẫn đông khách như ngày thường.
Kể cả những ngày Hà Nội mưa phùn như vừa qua, đường xá nhớp nháp bẩn thỉu là thế, vẫn gồm những vị khách ngồi nhâm nhi cafe ngắm mưa phùn. Nhiều quán phải lập tức sắm thêm mái hiên để chiều lòng khách. Mỗi quán trên những nhỏ phố này đều gồm cách pha chế không giống nhau, mùi hương vị cafe khác biệt để khiến khách mê mẩn. Chỉ tất cả một điều chung, đó là họ tận dụng hết cỡ đoạn vỉa hè mặt tiền của quán. Vì đã làm cafe ở Hà Nội thì phải hiểu rằng: văn hóa ngồi vỉa hè của dân Hà Nội chưa bao giờ hết... Nóng.
*
Ly cafe đặc sánh, thơm nức mũi ở cửa hàng vỉa hè đoạn Bà Triệu cắt Lý Thường Kiệt.

Xem thêm: Loi Bai Hat Hongkong 1 (Official Version), Lời Bài Hát Hongkong1 (Chuyên Tình Lướt Qua)


Nhiều quán tận dụng luôn bậc lên xuống của bên để trải chiếu, trải mảnh bìa đến khách ngồi cùng khách thì mê luôn luôn chỗ ấy, lần làm sao đến cũng phải "rình" bằng được ngồi bậc đơn vị mới thôi. Những cốc coffe vỉa hè chỉ từ trăng tròn đến 30 nghìn đồng, xin thêm sữa thoải mái. Cửa hàng thì ghế gỗ xinh xắn, cửa hàng chỉ đặt ghế nhựa màu xanh nhưng nhưng cứ đến giờ thì đông phải biết.Khách yêu thích cà phê vỉa hè thì đa dạng lắm, từ những người trung niên, mang đến tới khách hàng trẻ trung, 9X, những bà các cô mang đến tới nhiều em xinh như hot girl... Hội thì túm năm tụm ba, gọi 1 đĩa hướng dương rồi cắn tí tách và cứ một ngụm cà phê là sản phẩm chục câu chuyện đậm đà. Người lại chỉ ngồi 1 mình, hoặc 2 mình nhưng chẳng nói gì cả. Cứ để mắt mải miết nhìn theo loại xe cộ trên phố, quan giáp cuộc sống, hoặc dán mắt vào màn hình hiển thị điện thoại. Mỗi người một tại sao để ngồi cà phê vỉa hè, và với họ, điều đó đã thành thói quen không thể bỏ.
*
*
... Giỏi mê mải chuyện trò cùng bạn bè, thì cũng cứ "phải" là cafe vỉa hè mới thú!
Có người đến rằng, coffe vỉa hè ở Hà Nội trộn rất ngon, rất đặc và thơm nên hút khách hơn hẳn những quán "sang - xịn - mịn". Thật ra gồm chăng đề nghị nghĩ như thế này, cốc coffe tưởng chừng đơn giản ấy, ngon ở vị chỉ là một phần. Điều quan tiền trọng hơn là sự "ngon lành" trong cái cảm giác ngắm nhìn phố phường thênh thang, tấp nập. Giữa bộn bề đông đúc ấy, tự dưng lọt thỏm giữa ghế gỗ nhỏ xinh, cầm ly coffe ngắm đời, ngắm người, hoặc cùng bạn bè nói những câu chuyện ko đầu ko cuối... Tất cả những điều ấy, vô tình tạo thành một thứ văn hóa thưởng thức cà phê rất riêng. Với cũng góp phần tạo phải những nhỏ phố coffe vỉa hè, đang ngày một đông đúc hơn tại Hà Nội.